ĐỊNH NGHĨA ƯỚC CHUNG (ƯC)
1) Định nghĩa
Ước chung (ƯC): Nếu hai tập hợp Ư(a) và Ư(b) có những phần tử chung thì những phần
tử đó gọi là ước số chung của a và b. Kí hiệu ƯC(a; b)
Nhận xét: Nếu ƯC
(
a b
;
) { }
=
1
thì a và b nguyên tố cùng nhau.
Ước chung lớn nhất (ƯCLN):
Số
d
∈
N
được gọi là ước số chung lớn nhất của
a
và
b
(
a b
;
∈
Z
)
khi d là phần tử lớn nhất trong tập hợp ƯC(a; b). Kí hiệu ước chung lớn nhất
của a và b là ƯCLN(a; b) hoặc (a;b) hoặc gcd(a;b).
Bội chung (BC): Nếu hai tập hợp B(a) và B(b) có những phần tử chung thì những phần tử
đó gọi là bội số chung của a và b. Kí hiệu BC(a; b)
Bội chung nhỏ nhất (BCNN): Số
m
≠
0
được gọi là bội chung nhỏ nhất của a và b khi m
là số nhỏ nhất khác 0 trong tập hợp BC(a; b). Kí hiệu bội chung nhỏ nhất của a và
b là
BCNN(a; b) hoặc
[ ]
a b
;
hoặc lcm(a;b).