I (1; 2; 3); R = 1 4 9 11 5+ + + =− − −+ + = < R = 5. VẬY (P)...

2. I (1; 2; 3); R = 1 4 9 11 5

+ + +

=

− −

+ +

=

< R = 5. Vậy (P) cắt (S) theo đường tròn (C)

4 4 1

3

d (I; (P)) =

2(1) 2(2) 3 4



= +

= −

y 2 2t

= −

Phương trình d qua I, vuông góc với (P) :

x 1 2t

z 3 t



Gọi J là tâm, r là bán kính đường tròn (C). J ∈ d ⇒ J (1 + 2t; 2 – 2t; 3 – t)

J ∈ (P) ⇒ 2(1 + 2t) – 2(2 – 2t) – 3 + t – 4 = 0 ⇒ t = 1

Vậy tâm đường tròn là J (3; 0; 2)

Bán kính đường tròn r =

R

2

IJ

2

=

25 9 4

− =

Câu VII.a. ∆’ = -9 = 9i

2

do đó phương trình ⇔ z = z

1

= -1 – 3i hay z = z

2

= -1 + 3i

⇒ A = z

1

2

+ z

2

2

= (1 + 9) + (1 + 9) = 20

B. Theo Chương trình Nâng Cao

Câu VI.b. 1. (C) : x

2

+ y

2

+ 4x + 4y + 6 = 0 có tâm là I (-2; -2); R = 2

Giả sử ∆ cắt (C) tại hai điểm phân biệt A, B. Kẻ đường cao IH của ∆ABC, ta có

IA.IB.sin AIB

S

∆ABC

=

1

·

2

= sin

AIB

·

Do đó S

∆ABC

lớn nhất khi và chỉ khi sin

AIB = 1

·

⇔ ∆AIB vuông tại I

=

2

=

1

(thỏa IH < R) ⇔

1 4m

2

m

1

1

⇔ IH =

IA

+

⇔ 1 – 8m + 16m

2

= m

2

+ 1 ⇔ 15m

2

– 8m = 0 ⇔ m = 0 hay m =

8

15