NHỮNG CẢM XÚC VÀ SUY NGHĨ CỦA NHÂN VẬT NHĨ TRÊN GIƯỜNG BỆNH

2. Những cảm xúc và suy nghĩ của nhân vật Nhĩ trên giường bệnh: a. Cảm nhận của nhân vật Nhĩ về vẻ đẹp thiên nhiên : buổi sáng đầu thu được nhìn từ khung cửa sổ căn phịng mình : - Cảnh vật được miêu tả theo tầm nhìn của Nhĩ, từ gần đến xa, tạo thành một khơng gian cĩ chiều sâu, rộng : từ những bơng hoa bằng lăng ngay phía ngồi cửa sổ đến con sơng Hồng với màu đỏ nhạt lúc đã vào thu, đến vịm trời và sau cùng là bãi bồi bên kia sơng. - Tất cả đều được cảm nhận bằng những cảm xúc tinh tế. Khơng gian và những cảm xúc ấy vốn quen thuộc, gần gũi nhưng lại rất mới mẻ với Nhĩ, tưởng như lần đầu tiên anh cảm nhận được tất cả vẻ đẹp và sự giàu cĩ của nĩ. b. Cảm nhận về Liên : - Lần đầu tiên Nhĩ "để ý thấy Liên đang mặc tấm áo vá", cảm nhận "những ngĩn tay gầy guộc âu yếm vuốt ve bên vai" và Nhĩ nhận ra tất cả tình yêu thương, sự tần tảo và đức hy sinh thầm lặng của vợ. Chính trong những ngày cuối đời, Nhĩ mới thực sự thấu hiểu với lịng biết ơn sâu sắc người vợ của mình :"cũng như cánh bãi bồi đang nằm phơi mình bên kia, tâm hồn Liên vẫn giữ nguyên vẹn những nét tần tảo và chịu đựng hy sinh từ bao đời xưa, và cũng chính nhờ cĩ điều đĩ mà sau những ngày tháng bơn tẩu tìm kiếm...Nhĩ đã tìm thấy được nơi nương tựa là gia đình trong những ngày này". c. Cảm nhận về bản thân : - Khao khát được đặt chân lên bãi bồi bên kia sơng : + Buổi sáng hơm ấy, lần đầu tiên Nhĩ nhận ra vẻ đẹp của cảnh vật bình dị và gần gũi xung quanh mình. Và trớ trêu thay, với con người "đã từng đi tới khơng sĩt một xĩ xỉnh nào trên trái đất như Nhĩ, "cái bờ bên kia sơng Hồng ngay trước cửa nhà mình" lại là "một chân trời gần gũi mà lại xa lắc vì chưa hề bao giờ đi đến". Nhĩ khao khát được đặt chân lên bãi bồi bên kia sơng. Điều khao khát ấy chính là sự thức tỉnh về những giá trị bền vững, bình thường mà sâu xa của đời sống - những giá trị thường bị người ta lãng quên, vơ tình, nhất là lúc cịn trẻ, khi con người cịn lao theo những ham muốn xa vời. Sự thức nhận này chỉ đến được với người ta ở cái độ đã từng trải, đã thấm thía những sướng vui và cay đắng ; và cùng với sự thức tỉnh ấy thường là những ân hận xĩt xa ... + Lại càng trớ trêu hơn nữa khi anh nhờ thằng con trai thực hiện ước muốn của mình, thằng con trai anh cũng khơng hiểu được niềm khao khát của cha nĩ, nên làm một cách miễn cưỡng và rồi bị cuốn hút vào trị chơi hấp dẫn nĩ gặp trên đường đi, để rồi cĩ thể lỡ chuyến đị ngang duy nhất trong ngày. Từ hồn cảnh của mình, từ đứa con trai, Nhĩ đã chiêm nghiệm được cái quy luật phổ biến của đời người :"con người ta trên đường đời thật khĩ tránh được những cái vịng vèo hoặc chùng chình ". Anh khơng trách đứa con trai bởi giống như anh ngày trước,"nĩ đã thấy cĩ gì hấp dẫn ở bên kia sơng đâu". + Hành động kỳ quặc của Nhĩ cuối truyện khi thấy con đị ngang vừa chạm mũi vào bờ đất bên này sơng, Nhĩ đã thu hết tàn lực dồn vào một cử chỉ cĩ vẻ kỳ quặc : Anh đang cố thu nhặt hết mọi chút sức lực cuối cùng cịn sĩt lại để đu mình nhơ người ra ngồi, giơ một cánh tay gầy guộc ra phía ngồi cửa sổ khốt khốt y như đang khẩn thiết ra hiệu cho một người nào đĩ.. Anh đang nơn nĩng thúc giục cậu con trai hãy mau kẻo lỡ chuyến đị duy nhất trong ngày. Khơng nên sa vào những cái vịng vèo, chùng chình trên đường đời dứt ra khỏi, hướng tới những giá trị đích thực giản dị, gần gũi, bền vững.biểu hiện sự nơn nĩng thúc giục cậu con trai hãy mau lên kẻo lỡ chuyến đị càng tơ đậm niềm khao khát của anh.