TRIẾT HỌC PHÊ PHÁN CỦA CANTƠ

Câu 43: Triết học phê phán của Cantơ? (1724-1804)Là ngời mở đầu TH cổ đại, nghiên cứu nhiều lĩnh vực khác nhau: chỉ ra đợc sự thay đổi của thuỷ triều, mqh giữa mặt trời và mặt trăng.Chia 2 thời kỳ: trớc 1770 và sau 1770.Trớc 1770 (trớc phê phán): tập trung nghiên cứu toán học và KH tự nhiên.- Là ngời theo CN duy lý, ông tin tởng rằng chỉ cần ý trí, không cần kinh nghiệm vẫn có chân lý. Ông đặt vấn đề nêu t tởng về sự phát triển trong TG tự nhiên (tt biện chứng) Đây là thời kỳ tiến bộ, do hoàn cảnh ông vẫn nhợng bộ tôn giáo (Đây là hạn chế của Cantơ).TH phê phán: tập trung vấn đề nhận thức luận.Tạo ra nhiệm vụ: con ngời có thể biết đợc gì?Theo Cantơ, con ngời chỉ nhận thức đợc hiện tợng, không nhận thức đợc bản chất (vật trị nó).Ông đa ra t tởng xem con ngời nhận thức đợc cái gì thông qua việc xem xét công cụ nhận thức: “vật tự nó” có từ trớc, tác động lên giác quan chúng ta kết quả chúng ta có cảm giác, tri giác và càm giác, tri giác này luôn có xu hớng cá biệt, ngẫu nhiên, chủ quan.Từ những kinh nghiệm cảm giác đem lại cn có tri thức khoa học, những tri thức này do ngoài từ các giác quan ra cn còn có lý trí sắp xếp các giác quan nên lại luôn mang tính phổ biến, tất nhiên và khách quan.Vì vây, theo Cantơ cái chúng ta biết về các sự vật và bản thân nó là khác nhau. Về nguyên tắc đó là sự khác nhau giữa hiện tợng và vật tự nó.Việc nhận thức thế giới ông cho rằng lý trí con ngời có g/hạn, vì vậy nếu dùng lý trí nhận biết sự vật luôn gặp mâu thuẫn. Vì vậy, con ngời cần có niềm tin: là cơ sở của lý trí thực tiễn, không có niềm tin không có đạo đức tồn tại.