LÀ CÁCH DÙNG ĐẠI TỪ VÀ NHỮNG TỨ NGỮ TƯƠNG ĐƯƠNG VỚI ĐẠI TỪ THAY THẾ ĐỂ NỐI Ý GIỮA CÁC CÂU VỚI NHAU

2.Phép thế:

-Định nghĩa:là cách dùng đại từ và những tứ ngữ tương đương với đại từ thay

thế để nối ý giữa các câu với nhau.

VD 1:Rõ ràng Trống Choai của chúng ta đã hết tuổi bé bỏng thơ

ngây. Chú chẳng còn phải quấn quýt quanh chân mẹ nữa rồi. (Hải Hồ)

VD 2:Dân tộc ta có một lòng yêu nước nồng nàn. Ðó là một truyền thống

quý báu của ta. (Hồ Chí Minh)

VD 3: Nước ta là một nước văn hiến . Ai cũng bảo thế.

= > “thế “ = “nước ta là một nước văn hiến”

Điền nghĩ đến cái tính bủn xỉn của đàn bà. Họ may áo để cất đi.

-Tác dụng :liên kết câu và tránh lặp từ ngữ.

- Đặc điểm nhận diện: Sử dụng ở câu đứng sau các từ ngữ có tác dụng thay

thế các từ ngữ đã có ở câu trước.