18/2005/NĐ-CP, các tổ chức kinh doanh không được kinh doanh bảo hiểm
nhân thọ thay vì cho phép kinh doanh theo yêu cầu của khách hàng và thị
trường thu nhập thấp, đặc biệt là không gắn với đặc thù của hoạt động TCVM.
Vì vậy các tổ chức TCVM đang triển khai hoạt động kinh doanh bảo hiểm
dưới dạng quỹ tương trợ phải chuyển đổi thành các tổ chức bảo hiểm tương hỗ
với những quy định chặt chẽ và khắt khe hơn. Những tổ chức cung cấp bảo
hiểm vi mô khác như các tổ chức hoạt động dưới dạng bán chính thức, những
chương trình, dự án hoạt động từ thiện, nhân đạo sẽ phải ngưng việc cung cấp
dịch vụ bảo hiểm cho người nghèo.
Thực tế đã trải qua 12 năm ra đời Nghị định 18/2005/NĐ-CP về Quỹ tương
hỗ, đã không có một tổ chức bảo hiểm vi mô nào ra đời theo nội dung điều chỉnh
của Nghị định này. Những công ty kinh doanh bảo hiểm chính thức, có tiềm lực
về vốn, tài chính và công nghệ có thể đáp ứng được quy định của Chính phủ theo
tinh thần của Nghị định 18/2005/NĐ-CP lại không quan tâm đến thị trường bảo
hiểm cho người nghèo. Những tổ chức TCVM, CT-DA TCVM không đủ tiềm
lực để thành lập Quỹ tương hỗ, trong khi thực tế nhu cầu bảo hiểm đối với người
nghèo vẫn không ngừng tăng lên. Ngày 6/12/2011 Thủ tướng Chính phủ đã ban
hành Quyết định 2195/QĐ-TTg về Phê duyệt đề án xây dựng và phát triển hệ
thống TCVM Việt Nam đến 2020. Trong chủ trương trên có đưa ra giải pháp phát
triển TCVM thông qua việc ban hành quy định đối với bảo hiểm vi mô nhưng
cho đến nay chưa có văn bản nào được đưa ra cụ thể.
KHUÔN KHỔ PHÁP LÝ LIÊN QUAN ĐẾN BẢO HIỂM VI MÔ VIỆT NAM
Luật liên quan Luật Bảo hiểm
Luật Tổ chức tín dụng
- Luật Dân sự
Luật Kinh doanh
Nghị định
- Luật DN
bảo hiểm
- Luật Đầu tƣ
Bạn đang xem 18/ - Những vấn đề đặt ra trong quy định quản lý hoạt động bảo hiểm vi mô tại Việt Nam