THÕN ĐOẠN - ỄNG HAI BÀNG HOÀNG, SỮNG SỜ

2. Thõn đoạn - ễng Hai bàng hoàng, sững sờ: “Cổ ụng nghẹn ắng hẳn lại, da măt tờ rõn rõn...” Một lỳc lõu sau ụng mớicố chấn tĩnh lại, ụng vẫn cũn chưa tin. nhưng khi nghe những người tản cư khẳng định chắc chắn ụng đànhkhụng thể khụng tin - ễng thấy xấu hổ “đứng lảng ra chỗ khỏc, rồi đi thẳng” “cỳi gằm mặt xuống mà đi” - Về đến nhà, ụng “nằm vật ra giường”, “nhỡn lũ con, tủi thõn nước mắt ụng cứ tràn ra”. - Khụng khớ nặng nề trựm lờn gia đỡnh ụng Hai. ụng gắt gỏng cả với vợ, ụng “ trằn trọc khụng sao ngủđược…” - ễng Hai khụng dỏm ra khỏi nhà. “Suốt ngày ụng chỉ quanh quẩn ở trong cỏi gian nhà chật chội ấy…”