- VŨ NƯƠNG MẤT KHÔNG LÂU, MỘT BUỔI TỐI, CHÍ CÓ HAI CHA CON, BÉ ĐẢN TRÓ VÀO CÁI BÓNG CỦA TRƯƠNG SINH TRÊN TƯỜNG VÀ NÓI ĐÓ LÀ CHA ĐẢN, TRƯƠNG SINH ĐÃ HIỂU ĐÃ NGHI OAN CHO VỢ

2.

Thân bài:

-

Vũ Nương mất không lâu, một buổi tối, chí có hai cha con, bé Đản tró vào cái bóng

của Trương Sinh trên tường và nói đó là cha Đản, Trương Sinh đã hiểu đã nghi oan

cho vợ.

-

Trương Sinh ân hận, từ đó Trương Sinh không thể nào quên hình ảnh Vũ Nương. (

Trương Sinh hồi tưởng lại hình ảnh Vũ Nương:

+ Lúc chưa làm vợ Trượng Sinh.

+ Trong cuộc sống vợ chồng.

+ Lúc tiễn Trương Sinh ra trận.

+ Nhớ lại lời bà con lối xóm can ngăn lúc Trương Sinh nghi oan, đã có hành động hồ

đồ với Vũ Nương.

-

Nỗi dằn vặt, hối tiếc của Trương Sinh (miêu tả nội tâm trực tiếp).