CÂU 2(5Đ):CÂU 2(5Đ):

2. Thân bài* Hoàn cảnh sống và chiến đấuXuất thân là con gái Hà Nội, Phương Định tham gia thanh niên xung phong sốnggiữa khói bụi Trường Sơn và bom đạn. Công việc của chị là đo khối lượng đất lấpvào hố bom, đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom nổ. Công việc hết sức nguyhiểm.* Giữa chiến trường khói lửa, chị vẫn hồn nhiên, ngây thơ, trẻ con đôi khi nhạycảm, mơ mộng, thích hát. Chị vẫn hay nhớ về những kỉ niệm bên mẹ trong căn gác nhỏ, nhớ về thành phốtuổi thơ. Là cô gái yêu đời, hồn nhiên, giàu cá tính, hay hát hay cười một mình, hayngắm mình trong gương. Tự đánh giá mình là một cô gái khá, có hai bím tócdài, tương đối mềm, một cái cổ cao, kiêu hãnh như đài hoa loa kèn. Mắt dài,màu nâu hay nheo lại như chói nắng và được các anh chiến sĩ nhận xét là “cócái nhìn sao mà xa xăm”. Chị có cái điệu đà của một cô gái Hà Nội nhưng đáng yêu, hồn nhiên và chânthực. Điểm xinh xắn và điệu đà được cánh pháo thủ và lái xe quan tâm, khi đóchị cảm thấy ấm lòng và tự tin hơn.* Bản chất anh hùng, nghiêm túc trong công việc, tinh thần dũng cảm, luôn cóthần chết rình rập. Phương Định là một cô gái có tinh thần trách nhiệm cao đối với công việc. Tinh thần dũng cảm trong cuộc phá bom đầy nguy hiểm, chị dũng cảm, bìnhtĩnh tiến đến quả bom, đàng hoàng mà bước tới cùng xới xẻ đào đất, có lúc lưỡixẻng chạm trúng vào quả bom.Đó là cuộc sống thường nhật của họ. Có những lúc chị nghĩ đến cái chết nhưng chỉ “mờ nhạt”, mục đích hoàn thànhnhiệm vụ luôn được chị đặt lên trên.=> Ấy vậy mà Phương Định vẫn đùa vui trong gian khổ, coi thường thươngtích,coi rằng công việc của mình cũng có cái thú vị riêng.* Tình cảm gắn bó với đồng chí, đồng đội. Yêu mến đồng đội, quan tâm, tôn trọng tất cả những người bạn, người anh emcùng sống và chiến đấu với mình. Phương Định miêu tả chị Nho và chị Thao đầy trìu mến, khi miêu tả các anh bộđội, khi Phương Định chăm sóc chị Nho. Lo lắng, sốt ruột khi đồng đội lên cao điểm chưa về.