2 VẺ ĐẸP CỦA BA CÔ THANH NIÊN XUNG PHONGA

2.2 Vẻ đẹp của ba cô thanh niên xung phong

a. Những nét chung

+ Lòng dũng cảm, sẵn sàng hi sinh không quản ngại khó khăn gian khổ, tinh thần trách

nhiệm cao, quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ được phân công

+ Sống lạc quan, nhiều mơ mộng, thích làm đẹp cho cuộc sống ngay cả trong chiến

trường

+ Tinh đồng đội keo sơn gắn bó.

→ Đó là những phẩm chất vừa cao đẹp, vừa bình dị lạc quan của thế hệ trẻ Việt Nam

trong chiến tranh chống Mĩ

b. Nét tính cách riêng của mỗi người

* Nhân vật chị Thao:

- Sự cứng cỏi, điềm tĩnh:

+ Những lúc sắp bước vào cuộc chiến và sau cuộc chiến chị bình tĩnh đến phát sợ: bóc

bánh quy ra ăn, lúc từ mặt đường đầy đạn bom trở về chị vẫn bình thản như không.

+ Chị luôn có những mệnh lệnh quyết đoán: lệnh cho Phương Định ở lại hàng trực điện

đài còn chị và Nho lên mặt đường

+ Lúc Nho bị thương dù rất lo lắng nhưng chị không hề khóc, còn bảo Phương Định hát

để xua đi căng thẳng.

=> Chị Thao là người bình tĩnh, cứng cỏi nhất tổ trinh sát mặt đường.

- Là một tâm hồn nhạy cảm nữ tính trẻ trung, giàu tình cảm

+ Chị hay hát và có đến 3 quyển sổ dày để chép bài hát.

+ Chị cũng thích làm đẹp: lông mày tỉa nhỏ như cái tăm áo lót thêu chỉ màu

+ Chị rất sợ máu và vắt.

+ Rất gắn bó với đồng đội chị kín đáo quan tâm, lo lắng cho họ. No bị thương: chị mở to

mắt như không còn sự sống hng túng quanh Nho, ngắm nhìn Nho ngủ, sửa cổ áo, mái tóc

cho Nho.

=> Vẻ đẹp nữ tính đã tạo nên chiều sâu nhân vật này. Vẻ đẹp ấy khiến chị Thao trở nên

gần gũi hơn, đời thường hợm.

* Nhân vật Nho:

- Nhỏ tuổi nhất trong tổ trinh sát mặt đường nên được các chị yêu chiều như cô em út

trong nhà.

+ Nho mang vẻ xinh xắn nhẹ nhõm dễ thương, cô như một que kem trắng bé nhỏ khiến

Phương Định thương mến đến mức muốn bế lên tay.

+ Nho hay vòi vĩnh, làm nũng các chị hay đòi ăn kẹo, lần nào Phương Định cũng chiều

theo cô.

- Mạnh mẽ, can đảm dám đối mặt với đạn bom của chiến tranh Khi bị thương cô không

kêu rên một tiếng không về quân y viện chữa trị mà vẫn bám trụ lại cao điểm để hoàn

thành công việc của mình

=>Dù ít tuổi nhất nhưng Nho cũng mang những nét can đảm riêng, khó lẫn.

* Nhân vật Phương Định:

- Hồn nhiên, mơ mộng, yêu đời: Trong bom đạn khốc hết, cô vẫn hồn nhiên hát, hát dân

ca quan họ mềm mại dịu dàng hát Ca-chau-Sa của Hồng quân Liên Xô, hát dân ca Ý trữ

tình giàu có... Cô gái ấy còn hay mơ mộng ngắm mình trong gương nhớ về kỉ niệm thơ

trẻ, gia đình, quê hương...

-> Cô vui thích cuống cuồng khi gặp cơn mưa đá - một niềm vui rất đỗi nữ tính Những

xúc cảm hồn nhiên như nguồn sống, là điểm tựa giúp cô có thêm sức mạnh vượt qua mưa

bom bão đạn của chiến trường

- Dũng cảm có tinh thần trách nhiệm trong công việc phẩm chất anh hùng)

+ Phương Định giới thiệu về công việc phá bom của mình bằng giọng điệu khô khốc,

thản nhiên như chính bản lĩnh kiên cường của cô: “Việc của chúng tôi là ngồi đây, khi có

bom nổ thì chạy lên... Quen rồi. Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần. Ngày nào ít:

ba lần”. Cô kể mình bị thương nhưng quyết không đi viện quân y vì việc nào cũng có cái

thú của nó”. Vâng, chính chiến tranh và đạn bom đã làm cô trưởng thành trở thành dũng

sĩ mạnh mẽ mà cô không hề biết. Thật đáng phục làm sao!

+ Sự dũng cảm còn thể hiện trong từng cách nghĩ cách hành động của Phương Định. Khi

đến gần quả bom cô vẫn giữ được tư thế hiên ngang ngẩng cao đầu Dù có kmh nghiệm và

ngày phá tới năm quả bom nhưng cô có lúc vẫn thấy “rùng mình” nghĩ đến cái chết, có

lúc “thần kinh căng như dây chão, tim đập bất chấp cả nhịp điệu” nhưng cô vẫn dũng

cảm đến gần dùng xẻng đào đất dưới quả bom.. Như thế cô đã đặt công việc lên trên cả

tính mạng của mình. Quả thật, bom đạn của kẻ thù có thể đốt cháy cánh rừng già Trường

Sơn, có thể cày nát những con đường xe qua nhưng không thể nào dập tắt được ý chí,

lòng dũng cảm và bản lĩnh của các cô gái thanh niên xung phong như Phương Định. Đó

chính là phẩm chất anh hùng đáng trân quý, ngưỡng mộ.

=> Dường như nhà văn Lê Minh Khuê đã hóa thân cao độ vào nhân vật để miêu tả tường

tận chân thực những suy nghĩ nội tâm trong cổ và để tái hiện một cách chân thực nhất đời

sống chiến đấu nơi chiến trường ác liệt. Nhờ đó chúng ta càng hiểu và thêm yêu mến

nhân vật Phương Định

- Giàu tình cảm

+ Trong suy nghĩ của cô gái trẻ ấy, những người đẹp nhất, thông minh, can đảm và cao

thượng nhất là những người mặc quân phục có ngôi sao trên mũ. Cô luôn dành cho các

anh bộ đội một nêm thán phục, ngưỡng mộ như thế đấy!

+ Phương Định rất hiểu tính cách, sở thích của chị Thao và Nho. Biết chị Thao lúc cương

quyết táo bạo (chị không ra nước mắt), khi mềm mại nữ tính (sợ máu, sợ vắt, thích thêu

thùa...)

+ Lúc Nho bị thương, Phương Định “moi đất bế Nho đặt lên đầư” rửa vết thương pha sữa,

chăm sóc chu đáo.

-> Phải nói rằng, nhà văn từng có mặt trên tuyến đường Trường Sơn trong những năm

chống Mĩ nên bà viết về những nữ thanh niên xung phong bằng cả sự trải nghiệm nơi

chiến trường và bằng tình cảm yêu mến kính phục các cô gái trẻ.

-> Bạn đọc không khỏi yêu mến cảm phục trước một cô gái trẻ hồn nhiên, yêu đời, đời

sống tâm hồn phong phú nhưng cũng đầy tâm huyết với công việc, với đồng đội

=> Nhà văn Lê Minh Khuê viết về ba cô gái với tất cả tình cảm trân trọng và cảm phục,

ngưỡng mộ. Họ tiêu biểu cho thế hệ trẻ thời chống Mĩ - những con người mang trong

mình tình yêu Tổ Quốc lớn lao.