ƯỚC NGUYỆN ẤY Đ-ỢC THỂ HIỆN MỘT CÁCH CHÂN THÀNH, GIẢN DỊ, KHIÊM NH-ỜNG - NGUYỆN LÀM NHỮNG NHÂN VẬT BÌNH TH-ỜNG NH-NG CÓ ÍCH CHO ĐỜI + GIỮA MÙA XUÂN CỦA ĐẤT N-ỚC, TÁC GIẢ XIN LÀM MỘT “CON CHIM HÓT”, LÀM “MỘT CÀNH HOA”

2. Ước nguyện ấy đ-ợc thể hiện một cách chân thành, giản dị, khiêm nh-ờng - Nguyện làm những nhân vật bình th-ờng nh-ng có ích cho đời + Giữa mùa xuân của đất n-ớc, tác giả xin làm một “con chim hót”, làm “Một cành hoa”. Gi†a bản “hoà ca” t-ơi vui, đầy sức sống cða cuộc đời, nhà thơ xin làm “một nốt trầm xao xuyến”. Điệp từ “một” diễn tả sự ít ỏi, nhỏ bé, khiêm nh-ờng. - ý thức về sự đóng góp của mình: dù nhỏ bé nh-ng là cái tinh tuý, cao đẹp của tâm hồn mình góp cho đất n-ớc. - Hiểu mối quan hệ riêng chung sâu sắc: chỉ xin làm một nốt trầm khiêm nh-ờng trong bản hoà ca chung. + Những hình ảnh con chim, cành hoa, nốt nhạc trầm cuối cùng dồn vào một hình ảnh thật đặc sắc: “Một mùa xuân nho nhỏ – Lặng lẽ dâng cho đời”. Tất cả là những hình ảnh ẩn dụ mang vẻ đẹp giản dị, khiêm nh-ờng, thể hiện thật xúc động điều tâm niệm chân thành, tha thiết của nhà thơ. + Bằng giọng thơ nhỏ nhẹ, sâu lắng, -ớc nguyện của Thanh Hải đã đi vào lòng ng-ời đọc, và lung linh trong ánh sáng của một nhân sinh quan cao đẹp: Mỗi ng-ời phải mang đến cho cuụoc đời chung một nét đẹp riêng, phải cống hiến cái phần tinh tuý, dù nhỏ bé, cho đất n-ớc, và phải không ngừng cống hiến “Dù là tuổi hai mươi – Dù là khi tóc bạc”. Đó mới là ý nghĩa cao đẹp của đời ng-ời. - Sự thay đổi trong cách x-ng hô “tôi” sang “ta” mang ý nghĩa rộng lớn là -ớc nguyện chung của nhiều ng-ời. - Hình ảnh “mùa xuân nho nhỏ” đầy bất ngờ thú vị và sâu sắc: đặt cái vô hạn của trời đất bên cạnh cía hữu hạn của đời ng-ời, tìm ra mối quan hệ cá nhân và xã hội. - Ước nguyện dâng hiến ấy thật lặng lẽ, suốt đời, sống đẹp đẽ. GV mở rộng: Gi†a hai phần cða bài thơ có sự chuyển đổi đại từ nhân x-ng cða chð thể tr† tình “tôi” sang “ta”. Điếu này hoàn toàn không phải là ngẫu nhiên mà đã đ-ợc tác giả sụ dúng nh- một dụng ý nghệ thuật, thích hợp với sự chuyển biến của cảm xúc và t- t-ởng trong bài thơ. Ch† “tôi” trong câu thơ “tôi đ-a tay tôi hứng” ở khổ đầu vừa thể hiện một cái “tôi” cú thể rất riêng của nhà thơ vừa thể hiện sự nâng niu, trân trọng với vẻ đẹp và sự sống của mùa xuân. Nếu thay bằng ch† “ta” thì hoàn toàn không thích hợp vỡi nội dung cảm xủc ấy mà chỉ vẽ ra một t- thế có vẻ phô tr-ơng. Còn trong phần sâu, khi bày tỏ điều tâm niệm tha thiết nh- một khát vọng đ-ợc dâng hiến những giá trị tinh tuý của đời mình cho cuộc đời chung thì đại từ “ta” lại tạo đ-ợc sắc thái trang trọng, thiêng liêng cða một lời nguyện -ỡc. Hơn nữa, điều tâm nguyện ấy không chỉ là của riêng nhà thơ, cái “tôi” cða tác giả đã nói thay cho nhiếu cái tôi khác, nó nhất thiết phải hoá thân thành cái ta. Nh-ng “ta” mà không hế chung chung vô hình mà nhận ra đ-ợc một giọng riêng nhỏ nhẹ, khiêm nh-ờng, đằm thắm cða cái “tôi” Thanh Hải : muốn đ-ợc làm một nốt trầm xao xuyến trong bản hoà ca một cách lặng lẽ chứ không phô tr-ơng, ồn ào. * Khổ thơ thể hiện xúc động một vấn đề nhân sinh lớn lao. Đặt khổ thơ trong mối quan hệ với hoàn cảnh của Thanh Hải lúc ấy, ta càng hiểu hơn vẻ đẹp tâm hồn nhà thơ. C- Kết bài : - Tất cả đều thật đáng yêu, đáng trân trọng, đáng khâm phục. - Chỉ một “mùa xuân nho nhỏ” nh-ng ý nghĩa bài thơ lại rất lỡn lao, cao đẹp. Đề 22