LƯU TƯ KINH LÀ CON TRAI DUY NHẤT CỦA MỘT QUẢ PHỤ NGHÈO SỐNG Ở MIỀN...
3. Lưu Tư Kinh là con trai duy nhất của một quả phụ nghèo sống ở miền quê hẻo
lánh. Anh phải rời mẹ để lên thành phố xa xôi lập nghiệp, hàng tháng anh vẫn gửi
tiền và thư về cho mẹ, nhưng lòng thì nhớ mẹ khôn nguôi. Một lần thu xếp về thăm
mẹ, anh mua cho bà một con vẹt xanh để bà có người bầu bạn. Thế rồi Lưu Tư
Kinh đi. Ở nhà, thỉnh thoảng con vẹt lại cất tiếng: “Mẹ ơi, con Lưu Tư Kinh đây,
con nhớ mẹ lắm… Mẹ ơi, mẹ vất vả quá, nghỉ tay một chút đi mẹ… Mẹ ơi mẹ
khỏe mạnh nhé…” Bà cảm thấy vui vẻ và ấm lòng hơn rất nhiều. Bà thương quý
con vẹt xanh vô cùng, tắm rửa, chăm sóc cho nó, trò chuyện hàng ngày như với
con trai mình vậy. Chẳng bao lâu sau bà qua đời, Lưu Tư Kinh về bên cạnh mẹ
trong nỗi đau xót vô hạn. Mệt mỏi rồi ôm ảnh mẹ thiếp đi, anh nghe đâu đó có
tiếng nói “con ơi mẹ nhớ con lắm...”, anh choàng tỉnh và đau đớn nhận ra đó là
tiếng nói của con vẹt xanh ngày nào. Nó tuy đã được mẹ anh thả đi, nhưng vẫn
quanh quẩn ở đây như chờ anh về mà nhắn nhủ những lời yêu thương ấy....