BÀI 4 NGƢỜI PHÉP ĐỐI XỨNG, SO DÁNG, MẢNH MAI CỦA NGƯỜI CON GÁI NÔN...

Câu 2: (1) Ôi, quê mẹ nơi nào cũng đẹp, nơi nào cũng rực rỡ chiến tích, kì công. (2) Nơi mảnh đất quê nghèo

tôi ch p ch ng ra đi, khi về đôi chân r n ch c vì đư c luyện qua nhiều miền xa đất nư c. (3) Khi đi, từ

khung cửa hẹp c a ngôi nhà lá nhỏ tôi ngơ ngác nhìn ra vùng đất rộng bên ngoài v i đôi mắt khù kh . (4)

Khi về, ánh sáng rời nh ng miền đất lạ bao la soi sáng mỗi bư c tôi đi. (5) Tôi nhìn rõ quê hương hơn,

thấy đư c ứ sở mình đẹp hơn ngày khởi cuộc hành trình.

(Theo Tản văn Mai Văn Tạo – có chỉnh sửa)

1.1. ác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên.

1.2. Đoạn trích thể hiện tình cảm gì của tác giả đối với quê hương? Chỉ ra một câu văn biểu hiện rõ nhất tình

cảm đó của tác giả.

1.3. ác định và phân loại từ ghép, từ láy ở các từ được in đậm trong đoạn văn trên.

1.4. ác định một quan hệ từ có trong câu (2). Cho biết ý nghĩa của quan hệ từ đó trong câu?

1.5. Từ “tôi” trong câu “Khi về, ánh sáng mặt tr i nh ng miền đất lạ bao la soi sáng mỗi bư c tôi đi.”

phải là đại từ không? Vì sao?

1.6. Tìm một cặp từ đồng nghĩa và một cặp từ trái nghĩa có trong đoạn văn?