THÕN BÀI A. KHỔ 1

2. Thõn bài a. Khổ 1:- Mở đầu bằng lối xưng hụ: "con” tự nhiờn gần gũi- Ấn tượng về hàng tre quanh lăng Bỏc.(Tre tợng trưng cho sức sống và tõm hồn Việt Nam). b. Khổ 2:- Mặt trời thật đi qua trờn lăng ngày ngày, từ đú liờn tưởng và so sỏnh Bỏc cũng là một mặt trời rất đỏ(Mặt trời tượng trưng, đem ỏnh sỏng đến cho dõn tộc, ỏnh sỏng đú toả sỏng mói mói)- Lũng tiếc thương vụ hạn của nhõn dõn: hỡnh ảnh dũng người nối dài vụ tõn như kết thành tràng hoadõng Bỏc. c. Khổ 3:- Cú cảm giỏc Bỏc đang ngủ, một giấc ngủ bỡnh yờn cú trăng làm bạn.- Nhưng trở về với thực tại: Bỏc đó đi xa, một nỗi đau nhức nhối. d. Khổ 4:- Lưu luyến bịn rịn khụng muốn xa Bỏc.- Muốn làm “chim, hoa, tre” để được gần Bỏc- “Cõy tre trung hiếu” thực hiện lớ tưởng của Bỏc, và lời dậy của Bỏc : “trung với nước hiếu với dõn”.