NHẤT QUÁN GIỮA CHỦ TỪ VÀ ĐỘNG TỪ (SUBJECT-VERB AGREEMENT). ĐÂY LÀ...

13. Nhất quán giữa chủ từ và động từ (subject-verb agreement). Đây là vấn đề “muôn thủa”

của “phe ta”, và tôi sẽ quay lại trong một dịp khác. Nhưng ở đây, tôi sưu tầm một vài qui ước phổ

biến nhất như sau:

Khi chủ từ số ít được nối kết với nhau bằng “and” thì chủ đề thành số nhiều: Both the

architect and the interior designer like to push artistic boundaries.

Những đại danh từ bất định (indefinite pronouns) như someone, anyone, no-one,

anybody, somebody, nobody, one, either, neither thường được xem là số ít: No-one likes to

fail at university.

Những danh từ với some, any, all, most có thể số ít nhưng cũng có thể số nhiều, tùy

thuộc vào danh từ có thể đếm được (countable) hay không đếm được

(uncountable): Some of the policies were rejected whilst others were approved (policies là một

danh từ có thể đếm được) nhưng “Some of the research was conducted at the University”

(research là một danh từ không thể đếm được)

Một chủ từ nối bằng ‘either…or’, ‘neither…nor’, hay ‘not only…but also’, thì động từ nên

chia theo chủ đề gần nhất: Neither the lecturer nor the students want to reschedule the class.

(want nhất quán với students)

Vấn đề khó khăn khi câu văn có chủ đề là một danh từ tập hợp (collective noun) hay đại danh từ

tập hợp. Ví dụ như “The committee want a resolution to the problem” là sai vì committee (ủy ban)

là một thực thể (dù thực thể đó có nhiều thành viên) cho nên chúng ta nên viết “The committee

wants a resolution to the problem”.

Nhiều người nhầm lẫn đại danh từ Everyone và Their. Chẳng hạn như trong câu "Everyone is

entitled to their opinion," chữ their đáng lẽ phải là his/her bởi vì "everyone" là đại danh từ số ít.

Lời nhắn các bạn trẻ:

Kinh nghiệm của tôi và nhiều đồng nghiệp khác khi tiếp xúc với người Việt, nhất là những người

từng đi du học ở nước ngoài vài năm, cho thấy họ thường rất tự tin về tiếng Anh. Có người còn

nói rằng họ làm thông dịch cho các chuyên gia nước ngoài, như là một bằng chứng về khả năng

Anh ngữ của họ. Tôi có cảm giác họ chẳng cần học gì thêm nữa. Nhưng kinh nghiệm cá nhân

tôi, người từng sống và làm việc trong môi trường nói tiếng Anh cả vài chục năm, tôi vẫn thấy

mình rất dốt tiếng Anh. Có thể tôi không có năng khiếu với tiếng Anh, nhưng tôi thấy ngay cả

đồng nghiệp tôi sinh ra và lớn lên ở Úc, ở Mĩ, ở Anh, những người ở hàng giáo sư mà vẫn sai

phạm tiếng Anh như thường. Nên nhớ rằng văn phạm không chỉ là những qui định mang tính bất

biến. Văn phạm thật ra là một cấu trúc ngôn ngữ thay đổi theo thời gian. Chính vì thế mà văn

phạm là chủ đề của nhiều nghiên cứu và phân tích của giới khoa bảng. Do đó, tôi muốn nhắn với

các bạn sinh viên trẻ là: học, học nữa và học mãi tiếng Anh. Đừng nên quá tự tin mà thất bại thê

thảm khi ra nước ngoài.

NVT

Posted by Nguyễn Văn Tuấn at 3:49 PM