CẢM XÚC CỦA- BÀI THƠ MỞ RA MỘT KHUNG CẢNH THIÊN NHIÊN TRONG TRẺONHÀ...

1, Cảm xúc của

- Bài thơ mở ra một khung cảnh thiên nhiên trong trẻo

nhà thơ trước

và tràn đầy sức sống của mùa xuân.

mùa xuân thiên

- Bức tranh mùa xuân: Tác giả đã tái hiện lại khung cảnh

nhiên( khổ 1)

mùa xuân của đất trời xứ Huế qua vài nét phác họa: một dòng

sông xanh, một bông hoa tím biếc, một tiếng chim chiền

chiện …

Mọc giữa dòng sông xanh

Một bông hoa tím biếc

Ơi con chim chiền chiện

Hót chi mà vang trời

Mùa xuân được mở ra với không gian cao rộng ( với

dòng sông, mặt đất, bàu trời bao la), cả màu sắc tươi thắm của

mùa xuân (sông xanh, hoa tím biếc), cả âm thanh vang vọng,

tươi vui của chim chiền chiện lành lót gọi xuân về (hót vang

trời). Hình ảnh thơ đẹp, giàu tính tạo hình, bức tranh xuân có

tầng bậc, hài hòa giữa màu sắc và âm thanh, đậm sắc màu xứ

Huế.

- Cảm xúc của tác giả: tươi vui, hồn nhiên, trong trẻo

trước cảnh mùa xuân:

“Từng giọt long lanh rơi

Tôi đưa tay tôi hứng”.

+ Có thể hiểu câu thơ “Từng giọt long lanh rơi” theo

nhiều cách khác nhau. Trước hết, “giọt long lanh” là những

giọt mưa mùa xuân, giọt sương mùa xuân, trong sáng, rơi

xuống từng nhành cây, kẽ lá như những hạt ngọc.

Ở đây, giọt long lanh cũng có thể được hiểu theo nghĩa ẩn

dụng chuyển đổi cảm giác. Tiếng chim từ chỗ là âm thanh

(cảm nhận bằng thính giác) chuyển thành từng giọt (hình và

khối, cảm nhận bằng thị giác), từng giọt ấy lại long lanh ánh

sáng và màu sắc, có thể cảm nhận bằng xúc giác “Tôi đưa tay

tôi hứng”. Dù hiểu theo cách nào thì hai câu thơ vẫn thể hiện

cảm xúc say sưa, ngây ngất của tác giả trước cảnh đất trời xứ

Huế vào xuân, thể hiện mong muốn hoá vào thiên nhiên đất

trời trong tâm tưởng giữa mùa đông giá lạnh khiến ta vô cùng

khâm phục.

+ Lời gọi “ơi”, lời hỏi “chi” khiến câu thơ trở thành lời

trò chuyện trực tiếp với thiên nhiên, tác giả đưa vào thơ cách

nói dịu ngọt thân thương cua xứ Huế, bộc lộ sự ngạc nhiên xúc

động trước vẻ đẹp của mùa xuân xứ Huế.

=> Chỉ với vài nét vẽ, đan xen một chút chất nhạc, Thanh Hải

đã phác họa được một bức tranh có cái hồn mùa xuân xứ Huế.

Nó đủ đầy cả màu sắc, hình ảnh, âm thanh. Từ đó, bộc lộ được

niềm say sưa, ngây ngất của tác giả trước thiên nhiên đất trời

mùa xuân.

Từ vẻ đẹp của mùa xuân quê hương, Thanh Hải đã mở rộng để