ĐOẠN VĂNTA LÀM CON CHIM HÓTTA LÀM MỘT NHÀNH HOATA NHẬP VÀO HOÀ CAMỘT NỐT TRẦM XAO XUYẾNMỘT MÙA XUÂN NHO NHỎLẶNG LẼ DÂNG CHO ĐỜIDÙ LÀ TUỔI HAI MƠIDÙ LÀ KHI TÓC BẠC (MÙA XUÂN NHO NHỎ – THANH HẢI) EM HÃY VIẾT MỘT ĐOẠN VĂN KHOẢNG 10 DÒNG DIỄN TẢ NHỮ...

Câu 19. Đoạn vănTa làm con chim hótTa làm một nhành hoaTa nhập vào hoà caMột nốt trầm xao xuyếnMột mùa xuân nho nhỏLặng lẽ dâng cho đờiDù là tuổi hai mơiDù là khi tóc bạc (Mùa xuân nho nhỏ – Thanh Hải) Em hãy viết một đoạn văn khoảng 10 dòng diễn tả những suy nghĩ về nguyện ớcchân thành của Thanh Hải trong đoạn thơ trên. Gợi ý: - Nêu và phân tích đợc những suy nghĩ của bản thân về nguyện ớc chân thành củanhà thơ, ví dụ: + Đó là nguyện ớc hoà nhập vào cuộc sống của đất nớc, cống hiến cho cuộc đờichung. + Ước nguyện đó đợc Thanh Hải diễn tả bằng những hình ảnh đẹp, sáng tạo. + Ước nguyện đó vô cùng cao đẹp. + Ước nguyện của nhà thơ cho ta hiểu mỗi ngời phải biết sống, cống hiến cho cuộcđời – Thế nhng hiến dâng, hào nhập mà vẫn giữ đợc nét riêng của mỗi ngời… Tham khảo: Trong cái ớc mơ chung cho đất nớc, nhà thơ cũng gửi gắm niềm mơ ớc riêng thậtgiản dị: Không mơ ớc ngững gì to tát, cao siêu ; nhà thơ chỉ ớc đợc làm một tiếng chim hótđể cất lên tiếng hót lảnh lót nh con chim chiền chiện, góp phần làm cho mùa xuân quêhơng thêm rạo rực, sống động. Nhà thơ nguyện làm một cành hoa, một cành hoa nhỏbé trong trắng tô điểm thêm cho hơng sắc của mùa xuân quê hơng đất nớc. Thế rồikhông mơ làm một nốt nhạc cao vút trong bản hoà ca của dân tộc, nhà thơ khiêm nh -ờng làm một nốt trầm xao xuyến lòng ngời. Nốt trầm ấy có thể chỉ là một nốt phụ nh-ng không thể thiếu bởi nó là một yếu tố góp phần làm nên sự thành công của bản hoàca. Điệp ngữ ta làm đợc lặp lại nhiều lần nh càng nhấn mạnh những ớc nguyện tuyđơn sơ, bình dị nhng không kém phần da diết, trăn trở của nhà thơ Nếu nh ở khổ thơ trên, nhà thơ xng tôi thì ở khổ thơ này nhà thơ lại xng ta ; đó làbiểu tợng cho sự gặp gỡ giữa cái tôi và cái ta, cái chung và cái riêng. Ta vừa là số ít(nhà thơ), vừa là số nhiều (tất cả). Dờng nh ớc nguyện của mỗi cá nhân đã hoà vàodòng chảy của muôn ngời : tất cả đều muốn cống hiến một phần công sức nhỏ bé củamình cho quê hơng đất nớc! Một “mùa xuân nho nhỏ” hay phải chăng cũng là một ẩn dụ cho cuộc đời ThanhHải: sống là cống hiến, cống hiến là mùa xuân cuộc đời nhà thơ? Nhà thơ khiêm nh-ờng xin làm một “Mùa xuan nho nhỏ” và nếu mỗi ngời là một “mùa xuân nho nhỏ” thìsẽ có một mùa xuân lớn lao của dân tộc. Thế nhng, có lẽ điều làm cho ngời đọc xúcđộng chính là sự khiêm nhờng ấy đồng nghĩa với những hi sinh thầm lặng “lặng lẽdâng cho đời” và sự hi sinh thầm lặng ấy là vô điều kiện, nó v ợt qua mọi không gian,thời gian quy ớc: “Tuổi hai mơi” và “khi tóc bạc” ở đây là hai hình ảnh hoán dụ giàu sức gợi. Nókhông những chỉ một đời ngời từ trẻ đến già mà còn chỉ mọi thế hệ: già cũng nh trẻ,gái cũng nh trai. Điệp ngữ “dù là” đợc láy lại nh một lời hứa, lời khẳng định của nhàthơ: sống là phải cống hiến tuyệt đối! Phải chăng đó chính là lẽ sống đầy trách nhiệmmà Thanh Hải muốn nhắn gửi đến chúng ta?________________________________________________________________