 TỪ “MẶT TRỜI” TRONG CÂU THƠ

Câu 1:

Từ “mặt trời” trong câu thơ:

Mặt trời của mẹ, em nằm trên lưng

Được sử dụng theop biện pháp tu từ ẩn dụ,

Khơng thể coi đây là hiện tượng một nghĩa gốc của từ phát triển thành nhiều nghĩa.

Vì: Nhà thơ gọi em bé (đứa con của người mẹ Tà-ơi ) là “mặt trời” dựa theo mối quan hệ tương đồng giữa hai đối tượng

được cảm nhận theo chủ quan của nhà thơ. Sự chuyển nghĩa của mặt trời trong câu thơ chỉ cĩ tính chất lâm thời, nĩ khơng

làm cho từ cĩ thêm nghĩa mới và khơng thể đưa vào để giải thích trong từ điển

1a/ Khởi ngữ:

-Khởi ngữ trong đoạn văn: (Đối với) Chúng mình

Vị trí: thường đứng trước chủ ngữ.

Tác dụng : nêu lên đề tài của câu.

Dấu hiệu : cĩ thể thêm quan hệ từ về, đối với vào trước khởi ngữ.