NẾU EM LÀ THANH TRONG CÂU CHUYỆN NÀY, EM SẺ LÀM GÌ ĐỂ BÀVUI LÒNG

1. Chính tả: (Nghe – viết)

Tiếng hát buổi sớm mai

Rạng đông mặt trời tỏa những tia nắng dịu dàng xuống muôn vật. Bên bìa rừng có một

bông hoa lạ, năm cánh mịn như nhung. Bông hoa tỏa hương thơm ngát. Quanh nó thấp

thoáng những cánh bướm dập dờn. Mặt trời mỉm cười với hoa. Thế là bông hoa cất tiếng hát.

Nó hát mãi, hát mãi. Cuối cùng nó hỏi gió xem có thích bài hát đó không.

Gió ngạc nhiên :

- Ơ, chính tôi hát đấy chứ? Tôi đã làm những cánh hoa của bạn đung đưa, tạo thành

tiếng kêu lao xao nên bạn cứ tưởng mình hát.