(4.0 ĐIỂM)BÀ LÃO CÚI ĐẦU NÍN LẶNG. BÀ LÃO HIỂU RỒI. LÒNG NGƯỜI...

Câu 2. (4.0 điểm)Bà lão cúi đầu nín lặng. Bà lão hiểu rồi. Lòng người mẹ nghèo khổ ấy còn hiểu ra biết bao nhiêucơ sự, vừa ai oán vừa xót thương cho số kiếp đứa con mình. Chao ôi, người ta dựng vợ gả chồngcho con là lúc trong nhà ăn nên làm nổi, những mong sinh con đẻ cái mở mặt sau này. Còn mìnhthì… Trong kẽ mắt kèm nhèm của bà rỉ xuống hai dòng nước mắt… Biết rằng chúng nó có nuôi nổinhau sống qua được cơn đói khát này không.Bà lão khẽ thở dài ngửng lên, đăm đăm nhìn người đàn bà. Thị cúi mặt xuống, tay vân vê tà áođã rách bợt. Bà lão nhìn thị và bà nghĩ: Người ta có gặp bước khó khăn, đói khổ này, người ta mớilấy đến con mình. Mà con mình mới có vợ được… Thôi thì bổn phận bà làm mẹ, bà đã chẳng lođược cho con…May ra mà qua khỏi được cái tao đoạn này thì thằng con bà cũng có vợ, nó yên bềnó, chẳng may ra ông giời bắt chết cũng phải chịu chứ biết thế nào mà lo cho hết được?Bà lão khẽ dặng hắng một tiếng, nhẹ nhàng nói với “nàng dâu mới”:- Ừ, thôi thì các con đã phải duyên phải kiếp với nhau, u cũng mừng lòng…Tràng thở đánh phào một cái, ngực nhẹ hẳn đi. Hắn ho khẽ một tiếng, bước từng bước dài ra sân.Bà cụ Tứ vẫn từ tốn tiếp lời:- Nhà ta thì nghèo con ạ. Vợ chồng chúng mày liệu mà bảo nhau làm ăn. Rồi ra may mà ônggiời cho khá… Biết thế nào hở con, ai giàu ba họ, ai khó ba đời? Có ra thì rồi con cái chúng mày vềsau.Bà lão đăm đăm nhìn ra ngoài. Bóng tối trùm lấy hai con mắt. Ngoài xa dòng sông sáng trắnguốn khúc trong cánh đồng tối. Mùi đốt đống rấm ở những nhà có người chết theo gió thoảng vàokhét lẹt. Bà lão thở nhẹ ra một hơi dài. Bà lão nghĩ đến ông lão, nghĩ đến đứa con gái út. Bà lãonghĩ đến cuộc đời cực khổ dài dằng dặc của mình. Vợ chồng chúng nó lấy nhau, cuộc đời chúng nóliệu có hơn bố mẹ trước kia không?...- Con ngồi xuống đây. Ngồi xuống đây cho đỡ mỏi chân.Bà lão nhìn người đàn bà, lòng đầy thương xót. Nó bây giờ là dâu là con trong nhà rồi. Ngườiđàn khẽ nhúc nhích, thị vẫn khép nép đứng nguyên chỗ cũ. Bà lão hạ thấp giọng xuống thân mật:- Kể ra làm dăm ba mâm thì phải đấy, nhưng nhà mình nghèo, cũng chả ai người ta chấp nhặt chicái lúc này. Cốt làm sao chúng mày hòa thuận là u mừng rồi. Năm nay thì đói to đấy. chúng mày lấynhau lúc này, u thương quá…(TríchVợ nhặt– Kim Lân, Ngữ văn 12, tập hai, NXB Giáo dục Việt Nam, 2009, tr 28-29)Cảm nhận của anh/chị về nhân vật bà cụ Tứ trong đoạn trích trên. Từ đó, bình luận ngắn gọn vềtư tưởng nhân đạo của nhà văn Kim Lân trong tác phẩmVợ nhặt.3.0 ĐỌC HIỂU1 Phong cách ngôn ngữ báo chí 0.252 Phương thức biểu đạt chính là tự sự 0.253 - Hình ảnhsúnglà biểu tượng của tội ác, chiến tranh, xung đột, lòng hận0. 5thù ... (0.25điểm)- Hình ảnh hoa là biểu tượng của tình yêu, hòa bình, lòng yêu thương giữacon người với con người ... (0.25điểm)- Người bố nhắn nhủ người con không nên lùi bước, sợ hãi trước cái xấu,4cái ác (0.25điểm)- Hãy sống yêu thương, đoàn kết lại để đẩy lùi bóng tối của tội ác, lòng hận5 Đoạn thơ được viết theo thể thơ sáu tiếng. 0.25I0.256 Nội dung chính của đoạn thơ: Bộc lộ niềm xót xa và lòng biết ơn của ngườicon trước những hi sinh thầm lặng của mẹ.7 - Biện pháp tu từ trong câu thơ“Thời gian chạy qua tóc mẹ” : Nhân hóa.- Hiệu quả nghệ thuật của phép tu từ: Nhân hóa“thời gian”qua từ “chạy”,cho thấy thời gian trôi nhanh làm cho mẹ già nua và người con xót xathương mẹ.8 Học sinh nêu cảm nhận riêng nhưng phải hợp lí, có sức thuyết phục. 0. 5LÀM VĂNViết bài văn nghị luận trình bày suy nghĩ về quan niệm: Có ba cách đểIItự làm giàu mình: mỉm cười, cho đi và tha thứ. 3.01a. Đảm bảo cấu trúc bài nghị luậnCó đủ mở bài, thân bài, kết bài. Mở bài nêu được vấn đề. Thân bài triểnkhai được vấn đề.Kết bàikết luận được vấn đề.b. Xác định đúng vấn đề nghị luậnCách để con người làm đẹp tâm hồn, hoàn thiện nhân cách: phải biết sốnglạc quan, sẻ chia, bao dung.c.Triển khai vấn đề nghị luận thành các luận điểm; vận dụng tốt các thaotác lập luận; kết hợp chặt chẽ giữa lí lẽ và dẫn chứng; rút ra bài học nhậnthức và hành động.