BÀI 4. SỬ DỤNG BIẾN TRONG CHƯƠNGTRÌNHCÂU HỎI VÀ BÀI TẬP

1. Xét về mặt lập trình, biến đại lợng đợc dùng để lu trữ dữ liệu và dữ liệu đợcbiến lu trữ có thể thay đổi trong khi thực hiện chơng trình. Xét về mặt lutrữ dữ liệu, có thể xem biến là “tên” của một vùng nhớ đợc dành sẵn để ludữ liệu trong suốt quá trình thực hiện chơng trình.Gán giá trị cho một biến về thực chất là lu dữ liệu tơng ứng vào vùng nhớđợc đặt tên và dành riêng cho biến. Việc thực hiện các tính toán và xử lívới biến có nghĩa là thực hiện tính toán và xử lí với dữ liệu đợc gán đó.Giả sử

X

đợc khai báo là biến với kiểu dữ liệu số nguyên và

X

đợc gán dữliệu là số 5. Sau khi khai báo, chơng trình sẽ dành riêng một vùng nhớ nàođó cho biến

X

, và khi gán 5 cho

X

thì vùng nhớ đó lu dữ liệu 5. Lệnh ghi

X

ra màn hình có nghĩa là ghi số 5 ra màn hình.Lu ý. Khi một vùng nhớ đợc khai báo để lu dữ liệu làm giá trị của mộtbiến, vùng nhớ đó sẽ không đợc phép sử dụng vào mục đích khác. Do vậy,một trong những kĩ năng lập trình là sử dụng càng ít biến càng tốt, nhất làtrong những trờng hợp việc sử dụng bộ nhớ bị hạn chế. Nhng với côngnghệ hiện nay, bộ nhớ máy tính đã có dung lợng rất lớn nên vấn đề hạn chếsử dụng biến trong chơng trình đã không còn là vấn đề cấp thiết.