VI T ĐO N VĂN T-P-H LÀM RÕ CÂU CH ĐẾ Ạ Ủ Ề

Bài 8 : Vi t đo n văn T-P-H làm rõ câu ch đ

ế ủ ề : Ch v i hai kh cu i bài «ỉ ớ

Ánh

trăng « , tác gi đã kh c h a rõ nét nh ng c m xúc chân thành c a mình tr

ướ

c

v ng trăng tình nghĩa.

*Tr

ướ

c h t, kh 5 là s xúc đ ng mãnh li t c a nhà th

ế ệ ủ ơ

- khi l ng l đ i di n v i trăng trong t th l ng im có ph n thành kính: “Ng a ặ ẽ ố ệ ớ ư ế ặ ầ ử

m t lên nhìn m t”. ặ ặ

o

Nhà th đ i di n v i m t trăng, ng ơ ố ệ ớ ặ ườ ạ i b n tri k mình đã lãng quên, ỷ

v ng trăng đ i di n v i con ng ầ ố ệ ớ ườ i hay nói cách là quá kh đ i di n v i ứ ố ệ ớ

hi n t i; thu chung tình nghĩa đ i di n v i b c b o, vô tình và lãng ệ ạ ỷ ố ệ ớ ạ ẽ

quên đ t thú v s b i b c c a mình. ể ự ề ự ộ ạ ủ

- Cu c đ i tho i không l i trong kho nh kh c y đã làm nhà th “r ng r ng” ộ ố ạ ờ ả ắ ấ ơ ư ư

xúc đ ng. ộ

o

Vì quá kh v t v gian lao nh ng tràn ng p ni m vui cùng v i trăng, ứ ấ ả ư ậ ề ớ

v i thiên nhiên b y lâu t ớ ấ ưở ng đã lãng quên b ng ùa v gi u c t, nh o ỗ ề ễ ợ ạ

báng ng ườ i trong cu c: “nh là đ ng là b /nh là sông là r ng”. ộ ư ồ ể ư ừ

o

V i ngh thu t so sánh, đi p ng “nh là”, li t kê (đ ng, b , sông, ớ ệ ậ ệ ữ ư ệ ồ ể

r ng) cùng nh p th d n d p, ng ừ ị ơ ồ ậ ườ ọ ưở i đ c t ng nh cu c s ng hi n t i ư ộ ố ệ ạ

nh ng ng l i đ con ng ư ừ ạ ể ườ i soi vào quá kh , vào m t th i h đã lãng ứ ộ ờ ọ

quên - soi vào chính mình.

*T đó, tác gi b c l nh ng suy ng m sâu s c và tri t lý c a mình kh cu i.

ả ộ ộ ế

- Trăng kh th cu i cùng này không ch hi n thân cho v đ p thiên nhiên mà ở ổ ơ ố ỉ ệ ẻ ẹ

còn là bi u t ể ượ ng cho s b t bi n, vĩnh h ng không thay đ i:“ ự ấ ế ằ ổ Trăng c tròn

vành v nh

” , nó luôn tròn đ y, thu chung, tr n v n dù cho con ng ầ ỷ ọ ẹ ườ i có đ i ổ

thay « vô tình”.

- V i bi n pháp ngh thu t nhân hoá, câu th « ớ ệ ệ ậ ơ ánh trăng im phăng ph c ắ » g i ợ

ng ườ ọ i đ c liên t ưở ng đ n cái nhìn nghiêm kh c mà bao dung, đ l ế ắ ộ ượ ng c a ủ

ng ườ ạ i b n thu chung, tình nghĩa, nó nh nh c nh nhà th và m i chúng ta: ỷ ư ắ ở ơ ỗ

con ng ườ i có th vô tình lãng quên nh ng thiên nhiên, quá kh thì luôn tròn ể ư ứ

đ y, b t di t. ầ ấ ệ

- Chính s im l ng y làm nhà th “gi t mình” th c t nh: “đ cho ta gi t mình” ự ặ ấ ơ ậ ứ ỉ ủ ậ

o

Đây là cái “gi t mình” c a l ậ ủ ươ ng tâm nhà th th t đáng trân tr ng. Tác ơ ậ ọ

gi gi t mình vì ch t nh n ra s vô tình, b c b o, s nông n i trong ả ậ ợ ậ ự ạ ẽ ự ổ

cách s ng c a mình, cái gi t mình c a s ăn năn, t trách, t th y ph i ố ủ ậ ủ ự ự ự ấ ả

thay đ i cách s ng, cái gi t mình t nh c nh b n thân không bao gi ổ ố ậ ự ắ ở ả ờ

đ ượ c làm ng ườ i ph n b i quá kh , ph n b i thiên nhiên, coi r thiên ả ộ ứ ả ộ ẻ

nhiên . .

o

Dòng th cu i bài th d n nén bi t bao ni m tâm s , nó là s sám h i, ơ ố ơ ồ ế ề ự ự ố

ăn năn dù không c t lên l i nh ng chính vì th càng tr nên ám nh, day ấ ờ ư ế ở ả

d t. ứ

Qua đó, Nguy n Duy mu n g i đ n m i ng ễ ố ử ế ọ ườ ờ i l i nh c nh th m thía v l ắ ở ấ ề ẽ

s ng, v đ o lý « ố ề ạ u ng n ố ướ c nh ngu n ớ ồ », ân nghĩa thu chung. ỷ

Thì ra nh ng bài h c sâu s c v đ o lý làm ng ữ ọ ắ ề ạ ườ i đâu c ph i tìm trong sách ứ ả

v hay t nh ng khái ni m tr u t ở ừ ữ ệ ừ ượ ng xa xôi, ánh trăng th t s đã nh m t ậ ự ư ộ

t m g ấ ươ ng soi đ th y đ ể ấ ượ c g ươ ng m t th c c a mình, đ tìm l i cái đ p ặ ự ủ ể ạ ẹ

tinh khôi mà chúng ta t ưở ng đã ng ngon trong quên lãng. ủ