HÃY VIẾT ĐOẠN VĂN TẢ CẢNH VẬT THIÊN NHIÊN NƠI EM Ở.ĐỀ 3ĐỌC HIỂUCÁI...

2. Hãy viết đoạn văn tả cảnh vật thiên nhiên nơi em ở.Đề 3ĐỌC HIỂUCÁI AO LÀNGTấm gương trong sáng phản chiếu những nét sinh hoạt thân quen của làng quê là cáiao làng.Qua nhiều nhiều làng quê đất nước ta, tôi đã gặp những ao làng trong mát, đàn vịttrắng hụp bơi lơ lửng. Bên bờ ao có cây muỗm già gốc sần sùi, lá xanh tốt toả bóng râmche cho người làm đồng trưa tránh nắng đến ngồi nghỉ ; cho trâu bò đến nằm nhai uể oải,vẫy tai, ngoe nguẩy đuôi xua ruồi, muỗi, mắt khép hờ lim dim…Nói đến ao làng là nhớ đến cái cầu ao bắc bằng tấm ván có duỗi xuyên ngang lỗ haicọc tre cứng đóng chắc nhô lên khỏi mặt ao. Xưa nay, cầu ao vẫn là cái dấu nối tình làng,nghĩa xóm thân thương. Nơi người già, người trẻ gặp nhau thường ngày bên cầu ao hoặcbờ ao bày tỏ câu tâm tình, bầu bạn chuyện nhà, chuyện làng xóm. Cầu ao là nơi cọ, rửa,tắm, giặt, gánh nước, tưới cho hoa màu, cây quả ở vườn nhà.Tuổi thơ tôi gắn bó với ao làng từ những trưa hè nắng oi ả, tôi từng lội, bơi, tắmmát, đùa nghịch với trẻ con cùng làng hoặc cho trâu lội xuống ao đầm mình khi chiều về.Có trưa nắng, tôi vo áo gối đầu nằm thiu thiu ngủ dưới bóng cây bên bờ ao nghe tiếng cáquẫy và tiếng sáo diều vo ve, lơ lững trên trời cao xanh ngắt.Ơi, cái ao làng thân yêu gắn bó với tôi như làn khói bếp chiều toả vờn mái rạ, khómkhoai nước bên làng rào râm bụt, tiếng lợn ỉ eo cậy chuồng, rịt mũi vòi ăn. Cái ao làngchứa chan tình quê mà những ngày thơ ấu tôi từng nằm võng với mẹ tôi, ôm tôi vào lòng,chầm bập vỗ về rót vào tâm hồn trong trắng, thơ ngây của tôi những lời ru nồng nàn, thiếttha, mộc mạc :Con cò mày đi ăn đêmĐậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao…( Vũ Duy Huân)Khoanh tròn chữ cái trước câu trả lời đúng: