EM HÃY VIẾT PHẦN MỞ BÀI VÀ KẾT BÀI CHO BÀI VĂN TẢ CON TÒ HE SAUĐÂY

2. Em hãy viết phần mở bài và kết bài cho bài văn tả con tò he sau

đây:

………….

Được làm từ cơm nếp, những con tò he rất mềm và dẻo. Để cầm

được những con tò he , người ta phải xâu vào chúng những chiếc que bằng

tre . Bằng đôi bàn tay khéo léo , những người bán hàng ( theo em phải gọi

là nghệ nhân mới đúng!) đã nặn ra những con tò he đủ các sắc màu, đủ các

loại > Nào tò he hoa hồng, tò he ông tiên, Tôn Ngộ Không, siêu nhân…

Con nào cũng đẹp và sống động như thật.

……….

ĐỀ 20

ĐỌC THẦM VÀ LÀM BÀI TẬP

CỔ TÍCH VIẾT BẰNG CHÂN

Những trang vở đỏ chói điểm 9, 10 với những dòng chữ tròn, đều,

thẳng tắp – ít ai có thể ngờ rằng những dòng chữ đó được viết không phải

bởi tay mà là bằng chân : một đôi chân kì diệu của bạn Nguyễn Minh Phú,

lớp 5B, trường Tiểu Học Hồ Tông Thốc, xã Thọ Thành, huyện Yên Thành,

tỉnh Nghệ An .

Cô Nguyễn Thị Bình – mẹ của Phú – không thể nào quên được cái

ngày 17 – 7 – 1990 ấy. Cô đã ngất xỉu khi nhìn thấy đứa con vừa chào đời

của mình: một hài nhi yếu ớt, nhỏ bé và thiếu hẳn đôi cánh tay. Nhưng Phú

đã lớn lên và có ý thức tự lập từ rất sớm, tập làm mọi việc bằng đôi chân

của mình. Mỗi sáng ngủ dậy, Phù dùng chân kẹp bàn chải đánh răng và lấy

khăn rửa mặt. Với đôi chân của mình, Phú không chỉ tự ăn cơm, mặc quần

áo, mắc màn, xếp chăn, tắt mở công tắc điện, … mà còn giúp bố mẹ làm

nhiều việc vặt trong nhà, từ bóc ngô, nhặt rau, đun bếp, quét nhà cho đến

việc xâu kim chỉ cho mẹ vá quần áo. Một lần, Phú mon men đến lớp học,

say sưa nhìn cô giáo giảng bài, nhìn lũ bạn ê a đánh vần , tập viết,… Về

nhà, Phú lấy viên phấn kẹp vào chân , viết những chữ nguệch ngoạc trên

nền gạch. Khi biết đọc thông, viết thạo, Phú nằng nặc đòi cha mẹ cho đi

học. Cô giáo chủ nhiệm dành cho Phú một chiếc ghế để Phú đặt vở lên

đấy, xoay ngang người, kê chân lên và cặp bút viết. Cứ như thế, Phú cần

cù chịu đau, chịu khó, dù cho vào những ngày nóng nức, mồ hôi nhỏ

xuống nhòe hết cả trang vở, còn về mùa đông thì bàn chân tê cóng vì lạnh,

điều khiển cây bút cực kì khó khăn. Có những hôm, do viết quá nhiều, Phú

bị chuột rút khiến các ngón chân co quắp, cứng đờ.

Vất vả, khổ sở là thế nhưng Phú không hề nản lòng, chưa hề nghỉ

một buổi học nào. Điều đáng nói là Phù viết rất đẹp và đặc biệt là tiếp thu

bài vở rất nhanh. Suốt bốn năm học qua, Phú luôn là người dẫn đầu lớp về

thành tích học tập. Phú rất có khả năng về môn toán, trong vở chỉ toàn

điểm 9, 10. Năm 2002, Phú đoạt giải “vở sạch chữ đẹp” của huyện. Mơ

ước của Phú là trở thành một người phiên dịch, vì theo bạn, đó là công

việc thích hợp nhất đối với một người không có tay như Phú. Nhìn gương

mặt thông minh với đôi mắt sáng, kiên quyết của Phú, tôi tin rằng Phú sẽ

học thành tài, sẽ thực hiện được ước mơ của mình.

Theo báo Thiếu niên

tiền phong

KHOANH VÀO CHỮ CÁI CÓ CÂU TRẢ LỜI ĐÚNG: