(5 ĐIỂM)YÊU CẦU CHUNG
Câu 2 (5 điểm)
Yêu cầu chung: 0,5 điểm
Thí sinh biết kết hợp kiến thức và kỹ năng về dạng bài nghị luận văn học để tạo lập văn bản. Bài
viết phải có bố cục rõ ràng, đầy đủ; văn viết có cảm xúc, thể hiện khả năng phân tích, cảm thụ.
Diễn đạt trôi chảy, đảm bảo tính liên kết; không mắc lỗi chính tả, từ ngữ, ngữ pháp.
Yêu cầu nội dung: 4,5 điểm
ĐỌC HIỂU YÊU CẦU ĐỀ
- Đối tượng chính, trọng tâm kiến thức: Vợ nhặt, Chí Phèo
- Dạng bài: so sánh, bàn luận ý kiến
- Yêu cầu: phân tích hai tình huống, chỉ ra được điểm riêng chung, từ đó bàn luận về ý kiến được nêu
trong yêu cầu.
TIẾN TRÌNH LÀM BÀI
KIẾN THỨC
HỆ THỐNG Ý
PHÂN TÍCH CHI TIẾT
Khái quát vài
- Từ những trang viết độc đáo về nông thôn, với những truyện ngắn
CHUNG
nét về tác giả -
được xếp vào hàng kinh điển trong văn xuôi Việt Nam thế kỷ XX
tác phẩm
như Vợ nhăt, Làng có người đã gọi Kim Lân là cây bút độc đáo của
làng quê Việt Nam. Nhà văn Nguyên Hông cũng từng nhận xét về
người bạn đồng nghiệp của mình rằng: Kim Lân là nhà văn một lòng
đi về với “đất” với “người” với “thuần hậu nguyên thủy” của cuộc
0,5 điểm
sống nông thôn. Hay nói cách khác, Nhà văn Kim Lân là một trong
những cây bút truyện ngắn xuất sắc nhất của nền văn học Việt Nam
đương đại.
- Tác phẩm nằm trong tập Con chó xấu xí (1962). Tiền thân của
truyện ngắn này là tiểu thuyết Xóm ngụ cư - được viết ngay sau Cách
mạng tháng Tám nhưng dang dở và thất lạc bản thảo. Là một trong
những truyện ngắn xuất sắc nhất trong văn xuôi Việt Nam hiện đại,
Kim Lân đã xây dựng câu chuyện nhặt vợ trên cái nền hiện thực thê
thảm của Nhân dân ta thời kỳ trước Cách mạng tháng Tám, mà cụ thể
là nạn đói năm 1945.
- Nam Cao là một trong những nhà văn tiêu biêu nhất của trào lưu
hiện thực phê phán thời kỳ 1940 - 1945, là một trong những cây bút
tiêu biểu của văn xuôi Việt Nam thời kỳ kháng chiến chống Pháp
1945 - 1954. Các tác phẩm của ông vừa rất mực chân thành vừa có
một ý vị triết lý, một ý nghĩa khái quát sâu xa. Ngòi bút hiện thực
tỉnh táo, nghiêm ngặt vừa sắc lạnh, vừa gân guốc, lại vừa thắm thiết
trữ tình. Nhà văn có sở trường trong miêu tả tâm lý con người, nhất
là khi đi vào miêu tả diễn biến tâm lý tinh tế, phức tạp.
- Chí Phèo (1941) là một truyện ngắn đặc sắc của nhà văn Nam Cao
viết về đề tài nông dân trước Cách mạng. Nó là một truyện ngắn có
thể “làm mờ hết các tác phẩm khác cùng ra một thời”, đã đưa Nam
Cao lên vị trí hàng đầu trong lớp các nhà văn hiện thực phê phán. Tác
giả đã xây dựng thành công một nhân vật điển hình, nhân vật Chí
Phèo, phản ánh một tấn bi kịch có ý nghĩa sâu sắc vào loại tiêu biểu
nhất của nền văn học Việt Nam.
Giải thích
- Hình tượng tiêu biểu, điển hình: Nhân vật điển hình thường khái
quát số phận và tính cách của một loại người, một tầng lớp hay một
giai cấp. Xây dựng điển hình nhà văn phải phát hiện những chi tiết cá
biệt, độc đáo, không lặp lại để làm nổi bật những nét, những tính
cách quan trọng, những quan hệ tiêu biểu trong đời sống.
- Chí Phèo và Tràng chính là những điển hình tiêu biểu cho người
nông dân trong hai giai đoạn quan trọng, trước và khi có cách mạng.
Phản ánh được bản chất, khát vọng của giai cấp đông đảo nhất trong
xã hội.
TRỌNG
Nhân vật
- Tràng được khắc hoạ nổi bật trong bối cảnh ngày đói vô cùng thê
TÂM
Tràng và tình
thảm ở nông thôn Việt Nam do thực dân Pháp và phát xít Nhật gây ra
huống nhặt vợ
năm 1945. Cái đói huỷ diệt cuộc sống tới mức khủng khiếp. Trong
một bối cảnh như thế Kim Lân đặt vào đó một mối tình thật là táo
bạo, dở khóc, dở cười giữa Tràng và Thị, một mối duyên bắt nguồn
từ bốn bát bánh đúc giữa ngày đói.
4 điểm
Kim Lân đã tạo nên một tình huống độc đáo: Tràng nhặt được vợ để
từ đó làm nổi bật khao khát hạnh phúc, tình yêu thương, cưu mang
đùm bọc lẫn nhau của những con người đói. Ngay cái nhan đề Vợ
nhặt đã bao chứa một tình huống như thế: nhặt tức là nhặt nhanh,
nhặt vu vơ. Trong cảnh đói năm 1945, người dân lao động dường
như khó ai thoát khỏi cái chết, giá trị một con người thật vô cùng rẻ
rúng, người ta có thể có vợ theo, chỉ nhờ có mấy bát bánh đúc ngoài
chợ. Như vậy thì cái thiêng liêng (vợ) đã trở thành rẻ rúng (nhặt).
Nhưng tình huống truyện còn có một mạch khác: chủ thể của cái
hành động “nhặt” kia là Tràng, một gã trai nghèo, xấu xí, dân ngụ cư,
đang thời đói khát mà đột nhiên lấy được vợ, thậm chí được vợ theo
thì quả là điều lạ. Lạ tới mức nó tạo nên hàng loạt những kinh ngạc
cho hàng xóm, bà cụ Tứ - mẹ Tràng và chính bản thân Tràng nữa.
Tình huống truyện trên đã khơi ra mạch chảy tâm lí cực kì tinh tế ở
mỗi nhân vật, đặc biệt là Tràng. Anh cu Tràng cục mịch, khù khờ,
bỗng nhiên trở thành người thực sự hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc lớn
quá, đột ngột quá, khiến Tràng rất đỗi ngỡ ngàng "đến bây giờ hắn
vẫn còn ngờ ngợ như không phải thế. Ra hắn đã có vợ rồi đấy ư?”.
Rồi cái ngỡ ngàng trước hạnh phúc kia cũng nhanh chóng đẩy thành
niềm vui hữu hình cụ thể. Đó là niềm vui về hạnh phúc gia đình -
một niềm vui giản dị nhưng lớn lao không gì sánh nổi. Chàng thanh
niên nghèo khó "Bỗng nhiên hắn thấy hắn thương yêu gắn bó với cái
nhà của hắn lạ lùng. Mặc dù người vợ được hắn nhặt về, nhưng
Tràng không hề rẻ rúng, khinh miệt thị. Trái lại, Tràng vô cùng trân
trọng, coi chuyện lấy Thị là một điều nghiêm túc. Khát vọng mái ấm
gia đình đã khiến Tràng vượt qua lo lắng về cái đói. Buổi sáng hôm
sau, Tràng thấy khoan khoải như người từ trong giấc mơ đi ra. Hắn
đã có một gia đình. Hắn sẽ cùng vợ sinh con đẻ cái ở đấy. Cái nhà
như cái tổ ấm che mưa che nắng. Đó là một điều thật bình dị nhưng
có ý nghĩa vô cùng lớn lao trong cuộc đời Tràng. Hắn thấy hắn nên
người. Một nguồn vui sướng, phấn chấn đột ngột tràn ngập trong
lòng”. Một niềm vui thật cảm động, lẫn cả hiện thực lẫn giấc mơ.
Chí Phèo và
- Trong một lần say rượu, vô tình, Chí Phèo đã gặp Thị Nở - một
năm ngày bên
người đàn bà xấu xí và quá lứa lỡ thì. Lần say rượu đặc biệt ấy cùng
Thị Nở
với trận ốm thập tử nhất sinh đã khiến Chí Phèo có những biến đổi
mạnh mẽ về cả tâm lí lẫn sinh lí. Thêm nữa, chút tình thương yêu
mộc mạc, cử chỉ giản dị chân thành của Thị Nở đã đốt cháy lên ngọn
lửa lương tri còn sót lại nơi đáy sâu tâm hồn Chí, đánh thức bản chất
lương thiện vốn có bên trong con người lầm lạc.
- Chính Thị Nở đã làm Chí tỉnh rượu, và khi đã tỉnh rượu, các giác
quan trở lại, hắn mới cảm nhận cuộc sống đời thường với những cảnh
sắc, âm thanh bình dị: tiếng cười nói của những người đi chợ, tiếng
anh thuyền chài đuổi cá, tiếng chim hót... Khi tỉnh táo, Chí Phèo nhìn
lại cuộc đời của mình cả trong quá khứ, hiện tại, tương lai. Hắn nhớ
lại những ngày rất xa xôi hắn mơ ước có một gia đình nho nhỏ.
Chồng cuốc mướn cày thuê. Vợ dệt vải. Chúng lại bỏ một con lợn để
làm vốn liếng. Khá giả thì mua năm sào ruộng làm. Mơ ước của Hắn
thật nhỏ bé và giản dị nhưng suốt ba năm qua nó vẫn chưa trở thành
hiện thực. Thì ra, những ước mơ tốt đẹp của Chí Phèo không hề bị
mất đi mà nó chỉ chìm sâu vào một góc tăm tối nào đó của tâm hồn
Chí. Hiện tại của hắn thật đáng buồn. Buồn vì Chí Phèo thấy mình đã
già đã sang cái dốc bên kia cuộc đời, có thể đã hư hỏng nhiều thế mà
hắn vẫn đang cô độc. Tương lai của hắn lại đáng buồn hơn, bởi hắn
có quá nhiều sự bất hạnh đói rét ốm đau và cô độc. Đối với Chí, cô
độc còn đáng sợ hơn nhiều đói rét và ốm đau.
- Bát cháo hành chính là liều thuốc giải độc góp phần thức tỉnh phần
người trong con quỷ dữ. Kỳ diệu làm sao bát cháo hành Thị Nở, một
liều thuốc tiên vừa giải cảm vừa giải độc. Cháo hành đã tẩy ố đi men
rượu, gột rửa những tội lỗi con người.
- Niềm hi vọng: Ước mơ lương thiện trở về, Chí thấy thèm lương
thiện và muốn làm hòa với mọi người... Chí đặt hi vọng lớn vào Thị
Nở: “Thị Nở sẽ mở đường cho hắn. Thị có thể sống yên ổn với hắn
thì sao người khác lại không thể được... Họ sẽ lại nhận hắn vào cái
xã hội bằng phẳng, thân thiện của những người lương thiện".
Chí
hình dung về tương lai tươi đẹp khi chung sống cùng với Thị Nở.
- Có thể thấy cả hai hình tượng đều làm bật lên được những thân
Đánh giá và
bàn luận
phận khốn cùng của người nông dân, đó là những kiếp người bị hoàn
cảnh xã hội đẩy vào những bước đường cùng, làm cho bị biến đổi.
Họ phải oằn mình đối diện trước cái đói và miếng ăn.
- Họ đều là những con người dù có bao cơ cực, vẫn giữ cho mình sự
lương thiện, thuần hậu, và những khát khao rất đời thường, đặc biệt
là khát khao mái ấm luôn cháy bỏng.
- Tuy nhiên, hình tượng Chí Phèo là bức chân dung cho người nông
dân bi kịch không lối thoát trước cách mạng tháng Tám.
- Còn Tràng là bức chân dung người nông dân trong thời đại mới,
tươi sáng hơn.