TÌM 5 TỪ GHÉP LÀ ĐỘNG TỪ CÓ TIẾNG “HÁT”, 5 TỪ GHÉP LÀ DANH TỪ CÓ TI...

3. Tìm 5 từ ghép là động từ có tiếng “hát”, 5 từ ghép là danh từ có tiếng “hát”.CẢM THỤ VĂN HỌCViết một đoạn văn làm rõ tại sao câu chuyện có tên gọi Đôi tai của tâm hồn.TẬP LÀM VĂNHãy tưởng tượng em có mặt trong công viên chứng kiến cảnh cô bé hát còn cụ giàđang dõi theo ra chiều chăm chú lắng nghe, cổ vũ. Hãy tả lại cảnh của hai ông cháu lúcđó bằng một đoạn văn ngắn.Đề 15ĐỌC HIỂU CẦM LẤY TAY NHAUĐếm ấy, dù đã rất khuya nhưng cô y tá vẫn cố gắng để đưa một thanh niên có dángvẻ mệt mỏi đến bên giường của một bệnh nhân già. Cô cúi xuống người bệnh và khẽkhàng gọi : " Cụ ơi, con trai cụ đã đến rồi đây !"Đôi mắt lạc thần của ông cụ cố gắng mở ra, rồi ánh lung linh vội khép lại. Chàngthanh niên nắm chặt bàn tay nhăn nheo của người bệnh và ngồi xuống bên cụ. Suốt đêmhôm đó, anh cứ ngồi như thế, chẳng thiết gì đến nghỉ ngơi, vừa cầm lấy tay cụ già vừa thìthầm những lời vỗ về, an ủi bên tai cụ.Đến rạng sáng thì cụ qua đời. Các nhân viên y tế đến làm những thủ tục cần thiết.Cô y tá đêm qua cũng trở lại và đang nói lời chia buồn với chàng lính trẻ thì anh chợtngắt ngang hỏi : " Ông cụ ấy là ai vậy ?"Cô y tá sửng sốt : " Tôi tưởng ông cụ là cha anh chứ !"– Ồ không, ông ấy không phải là cha tôi. - Chàng thanh niên nhẹ nhàng đáp. – Tôichưa gặp ông cụ lần nào cả.– Thế sao anh không nói cho tôi biết lúc tôi đưa anh đến gặp cụ ?– Tôi nghĩ là người ta nhầm giữa tôi và con trai cụ khi cấp phép, có thể do tôi vàanh ấy trùng tên hay trùng quê quán gì đó. Ông cụ đang rất mong mỏi gặp được con traimà anh ấy lại không có mặt ở đây, khi đến bên cụ tôi đã nhận thấy cụ đã yếu đến nỗikhông thể nhận ra tôi không phải là con trai cụ. Tôi nghĩ cụ rất cần có ai đó ở bên nên tôimới quyết định ở lại.Mẹ Tê-rê-sa * đã nhắc nhở chúng ta rằng trong thế giới này lẽ ra không nên có aiphải chết trong nỗi đơn côi, không ai phải buồn khổ, đớn đau hay lặng lẽ khóc một mìnhtrong những bất hạnh của đời mình.Chúng ta sinh ra và cùng nắm tay nhau đi qua những chặng đường muôn vẻ củacuộc sống. Lúc nào cũng có một ai đó sẵn lòng chìa cho ta bàn tay thân ái. Và luôn cómột ai đó, quanh đây, đang mong mỏi được ta dắt dìu.(Theo Xti-vơ-Gu-đi-ơ) *Mẹ Tê-rê-sa (1910 – 1997), vốn là người An-ba-ni, được phái làm giáosĩ thừa sai công giáo La Mã tại Ấn Độ. Mẹ đã có nhiều hoạt động tích cựcnhằm giúp đỡ người nghèo, được giải Nô-ben hòa bình năm 1979.Khoanh tròn chữ cái trước câu trả lời đúng: