TÔI KHÔNG THỂ NÀO TƯỞNG TƯỢNG NỔI MỘT NHÀ VĂN MÀ LẠI KHÔN...

103.

Tôi không thể nào tưởng tượng nổi một nhà văn mà lại không mang nặng

trong mình tình yêu cuộc sống và nhất là tình yêu thương con người. Tình yêu này

của người nghệ sĩ vừa là một niềm hân hoan say mê, vừa là một nỗi đau đớn, khắc

khoải, một mối quan hoài thường trực về số phận, hạnh phúc của những người

chung quanh mình. Cầm giữ cái tình yêu ấy trong mình, nhà văn mới có khả năng

cảm thông sâu sắc với những nỗi đau khổ, bất hạnh của người đời, giúp họ có thể

vượt qua những khủng hoảng tinh thần và đứng vững được trước cuộc sống.

(Nguyễn Minh Châu)