NHÀ CAO SỪNG SỮNG NH NÚINGHỈ HÈ, PÁO ĐI THĂM BỐMẤY TRĂM CỬA SỔ GIÓ REO...

Câu 2:

Nhà cao sừng sững nh núi

Nghỉ hè, Páo đi thăm bố

Mấy trăm cửa sổ gió reo

Ngọn núi ở lại cùng mây

Đờng lên đi vào trong ruột

Mặt trời theo về thành phố

Tiếng suối nhoà dần sau cây

Quanh co nh Páo leo đèo

Con đờng sao mà rộng thế

Bố ở tầng năm chót vót

Sông sâu chẳng lội đợc qua

Gió nh đỉnh núi bản ta

Ngời, xe đi nh gió thổi

Sớm chiều xuống lên thang gác

Ngớc lên mới thấy mái nhà

Nhớ sao đỉnh núi bản ta

Nhà bố ở - Nguyễn Thái

Vận

Dựa vào nội dung bài thơ trên, thay lời Páo, hãy kể lại những kỉ

niệm đẹp đẽ của mình khi đến thăm nhà bố ở

Ngày cha tắt hẳn, trăng đã lên rồi. Mặt trăng tròn và đỏ từ từ lên

ở chân trời, sau rặng tre đen của làng xa. Mấy sợi mây còn vắt

ngang qua mỗi lúc một mảnh dần rồi đứt hẳn. Trên quãng đồng

rộng, cơn gió nhẹ hiu hiu đa lại, thoang thoảng mùi hơng thơm

mát.

Sau tiếng chuông của ngôi chùa cổ một lúc lâu, trăng đã nhô

lên khỏi rặng tre. Trời bây giờ trong vắt, thăm thẳm và cao. Mặt

trăng đã nhỏ lại, sáng vằng vặc ở trên không và du du nh sáo diều.

ánh trăng trong chảy khắp cành cây, kẽ lá, tràn ngập con đờng

trắng xoá.

Cành lá sắc và đen nh mực tàu vắt qua mặt trăng nh một bức

tranh tàu. Bức tờng hoa giữa vờn sáng lên, lá lựu dày và nhỏ nhấp

nhánh nh thuỷ tinh.

Thạch

Lam