CÂU CHUYỆN CỦA ỐC SÊN ỐC SÊN CON NGÀY NỌ HỎI MẸ

6. Câu chuyện của ốc sên

Ốc sên con ngày nọ hỏi mẹ: "Mẹ ơi! Tại sao chúng ta từ khi sinh ra phải đeo cái

bình vừa nặng vừa cứng trên lưng như thế? Thật mệt chết đi được!"

"Vì cơ thể chúng ta không có xương để chống đỡ, chỉ có thể bò, mà bò cũng

không nhanh" - Ốc sên mẹ nói.

"Chị sâu róm không có xương cũng bò chẳng nhanh, tại sao chị ấy không đeo

cái bình vừa nặng vừa cứng đó?"

"Vì chị sâu róm sẽ biến thành bướm, bầu trời sẽ bảo vệ chị ấy".

"Nhưng em giun đất cũng không có xương, cũng bò chẳng nhanh, cũng không

biến hoá được, tại sao em ấy không đeo cái bình vừa nặng vừa cứng đó?"

"Vì em giun đất sẽ chui xuống đất, lòng đất sẽ bảo vệ em ấy".

Ốc sên con bật khóc, nói: "Chúng ta thật đáng thương, bầu trời không bảo vệ

chúng ta, lòng đất cũng chẳng che chở chúng ta".

"Vì vậy mà chúng có cái bình!" - Ốc sên mẹ an ủi con - "Chúng ta không dựa

vào trời, cũng chẳng dựa vào đất, chúng ta dựa vào chính bản thân chúng ta".

-> sinh ra trên đời không phải ai cũng được may mắn, ngay cả những người

may mắn cũng luôn gặp phải những điều khó khăn trong cuộc sống. Điều quan

trọng là phải biết dựa vào chính bản thân mình, nỗ lực vượt qua những khó khăn

ấy chứ không phải trông chờ, ỷ lại vào người khác. Cái vỏ ốc – trong mắt ốc sên

con là những gì nặng nề vướng víu và bất hạnh, nhưng theo lời mẹ dạy, đó lại là

cái có thể bảo vệ cho ốc -> sức mạnh nằm ngay bên trong chúng ta, hãy biết biến

khó khăn của hoàn cảnh thành cơ hội, thành lợi thế của bản thân mình.