CÓ MỘT NGƯỜI CON GÁI KHI KHÔNG THỂ CHỊU ĐƯỢC NHỮNG LỜI TRÁCH MẮNG C...

4. Có một người con gái khi không thể chịu được những lời trách mắng của mẹ,

đã giận dữ bỏ nhà đi. Một ngày kia khi cô không thể đi được nữa, trong lòng nhớ

mẹ và ân hận vô cùng, cô đã tìm về nhà. Hoảng hốt khi từ xa thấy nhà không khoá

cửa, đã khuya mà đèn vẫn sáng, cô sợ có điều gì không lành liền vừa chạy về nhà

mình vừa khóc gọi mẹ...Khi thấy mẹ, cô oà khóc nức nở và ôm chặt lấy mẹ. Khi đã

bớt xúc động, cô hỏi mẹ vì sao lại để cửa mở như thế làm cô lo lắng, và người mẹ

trả lời “từ khi con đi, ngày nào mẹ cũng mở cửa và để đèn sáng mong con trở về”...

-> tình thương và lòng bao dung của mẹ là vô bờ bến, vô điều kiện....