" ĐOẠN RỒI NÀNG TẮM GỘI CHAY SẠCH, RA BẾN HOÀNG GIANG, NGỬA MẶT LÊN TRỜI MÀTHAN RẰNG

Câu 35 : Cho đoạn văn:..." Đoạn rồi nàng tắm gội chay sạch, ra bến Hoàng Giang, ngửa mặt lên trời màthan rằng:- Kẻ bạc mệnh này duyên phận hẩm hiu, chồng con rẫy bỏ, điều đâu bay buộc,tiếng chịu nhuốc nhơ, thần sông có linh, xin người chứng giám. Thiếp nếu đoan trang giữtiết, trinh bạch gìn lòng, vào nước xin làm ngọc Mỵ Nương, xuống đất xin làm cỏ Ngu mĩ.Nhược bằng lòng chim dạ cá, lừa chồng dối con, dưới xin làm mồi cho cá tôm, trên xinlàm cơm cho diều quạ và xin chịu khắp mọi người phỉ nhổ"...a. Đoạn văn trên được trích từ tác phẩm nào? của ai?b. Đoạn văn là lời độc thoại hay đối thoại? lời thoại này được thể hiện trong hoàncảnh nào? Qua đó, nhân vật muốn khẳng định những phẩm chất gì?- Đoạn văn được trích trong truyện ngắn " Người con gái Nam Xương - tác giả NguyễnDữ - Đoạn văn là lời độc thoại của Vũ Nương - Lời thoại được Vũ Nương nói trong hoàn cảnh: Nàng bị Trương Sinh nghi ngờ, ghentuông, la mắng, đánh đuổi khiến nàng tuyệt vọng và quyết quên sinh - Qua lời độc thoại nàng muốn khẳng định nết đoan trang, lòng trong trắng và thủychung của nàng với chồng