• LĂNG KÍNH LÀ MỘT CHẤT TRONG SUỐT ĐƯỢC GIỚI HẠN BỞI HAI MẶT PHẲNG KHƠNG SONG SONG NHAU

2. LĂNG KÍNH:

a. Định nghĩa:

• lăng kính là một chất trong suốt

được giới hạn bởi hai mặt phẳng khơng

song song nhau.

• Chiết suất tỉ đối n giữa chất làm ra

lăng kính với mơi trường trong suốt đặt

lăng kính gọi là chiết suất lăng kính.

• Gĩc nhị diện tạo bởi hai mặt khơng

song song gọi là gĩc chiết quang.

b. Đường truyền tia sáng:

Nếu chiết suất tỉ đối n của lăng kính đối với mơi trường đặt lăng kính

lớn hơn 1 thì khi ánh sáng đơn sắc truyền từ đáy lăng kính đi lên, sau khi

qua lăng kính tia lĩ bị lệch về đáy lăng kính.

c. Các cơng thức lăng kính :

i = nr

sini = nsinr

i / = r /

Khi gĩc A, i nhỏ:

sini / = nsinr /

A = r + r / .

D = A(n-1)

D = i + i /

-A

Gĩc lệch cực tiểu:

+ Khi i m =i = i / thì r m = r = r / lúc đĩ gĩc lệch D đạt giá trị cực tiểu

(D m )

+ với :

D m = 2i – A

A D

r = r / = A/2

i i /

r

A

A + m = n sin

r /

D

sin 2

2

V. THẤU KÍNH: