(4,0 ĐIỂM)..."ĐẾN LÚC ĐƯỢC VỀ, CÁI TÌNH NGƯỜI CHA CỨ NÔN NAO...

Câu 3.(4,0 điểm)..."Đến lúc được về, cái tình người cha cứ nôn nao trong người anh. Xuồng vào bến, thấymột đứa bé độ tám tuổi tóc cắt ngang vai, mặc quần đen, áo bông đỏ đang chơi nhà chòi dướibóng cây xoài trước sân nhà, đoán biết là con, không thể chờ xuồng cặp lại bến, anh nhúnchân nhảy thót lên, xô chiếc xuồng tạt ra, khiến tôi bị chới với. Anh bước vội vàng với nhữngbước dài, rồi dừng lại kêu to:- Thu! Con.Vừa lúc ấy, tôi đã đến gần anh. Với lòng mong nhớ của anh, chắc anh nghĩ rằng, con anhsẽ chạy xô vào lòng anh, sẽ ôm chặt lấy cổ anh. Anh vừa bước, vừa khom người đưa tay đónchờ con. Nghe gọi, con bé giật mình, tròn mắt nhìn. Nó ngơ ngác, lạ lùng. Còn anh, anh khôngghìm nổi xúc động. Mỗi lần bị xúc động, vết thẹo dài bên má phải lại đỏ ửng lên, giần giật,trông rất dễ sợ. Với vẻ mặt xúc động ấy và hai tay vẫn đưa về phía trước, anh chầm chậmbước tới, giọng lặp bặp run run:- Ba đây con!Con bé thấy lạ quá, nó chớp mắt nhìn tôi như muốn hỏi đó là ai, mặt nó bỗng tái đi, rồivụt chạy và kêu thét lên: "Má! Má!". Còn anh, anh đứng sững lại đó, nhìn theo con, nỗi đauđớn khiến mặt anh sầm lại trông thật đáng thương và hai tay buông xuống như bị gãy."(Nguyễn Quang Sáng,Chiếc lược ngà, Ngữ văn 9, tập 1, NXBGD 2006, trang 195, 196)Cảm nhận của em về nhân vật ông Sáu trong đoạn trích trên.