VIẾT MỘT ĐOẠN VĂN GIỚI THIỆU VỀ CÁCH CHƠI MỘT TRÒ CHƠI MÀ EM YÊUTHÍ...

2. Viết một đoạn văn giới thiệu về cách chơi một trò chơi mà em yêu

thích.

ĐỀ 15

I. ĐỌC THẦM VÀ LÀM BÀI TẬP:

PHÁO ĐỀN

Không phải là pháo đùng, pháo tép, pháo hoa, pháo cao xạ,…Nó

chỉ là pháo bằng đất, đất sét thôi.

Nhà ai vượt ao làm nền, nhà ai đào giếng… và chỗ nào mà chẳng

có đất. Lò gạch đầu làng, đất sét có hàng đống. Nhiều tiết thủ công, học

nặn quả chuối, quả na, cái nồi,… nặn xong còn thừa vô khối là đất. Thế là

có nó: chiếc pháo đền.

Đất sét có thứ vàng như pha nghệ, có thứ đen xám như màu chì.

Chẳng sao. Cứ nặn một nắm đất như cái ang cho lợn ăn, bé xíu, nhưng đáy

phải mỏng, thật mỏng, rồi giơ thẳng cánh, đập mạnh một cái xuống đất. Có

một tiếng nổ to như pháo đùng, đáy ang vỡ tung lên, từng mảnh đất sét còn

nham nhở như bị xé. Một cuộc thi. Pháo của ai nổ to, đáy vỡ rộng là

người ấy được cuộc. Người thua phải véo đất của mình hàn vào chỗ vỡ của

người được. Đền đấy.

Anh nào đập không khéo, pháo xịt. Ai giỏi thì pháo nổ to, được đền

nhiều. Pháo xịt không được đền , mà còn xấu hổ nữa.

Tôi đã có lần phát khóc lên vì lúc bắt đầu chơi, hai nắm đất của hai

người bằng nhau , cuối cuộc chơi, nắm đất của tôi bằng bàn tay chỉ còn lại

bằng hòn bi . Còn nắm đất của bạn thì cứ lớn dần lên. Ức ghê. Chới gì bị

thua mà chả ức!

Pháo đền là thứ trò chơi của con nhà nghèo. Không có đồ chơi sang

trọng đắt tiền thì kiếm tí đất mà chơi vậy. Không chơi thì chịu làm sao

được.

Những trò chơi của tuổi thơ đã cho chúng tôi bao nhiêu phút sung

sướng, có khi còn quý hơn những món quà ăn được. Ai không được chơi

hoặc không biết chơi những trò chơi thơ bé quả là một thiệt thòi lớn, thiệt

suốt đời…

Theo Băng Sơn

Khoanh vào chữ cái đặt trước câu trả lời đúng: