DANH NGÔN/ THƠ HAY DANH NGÔN/ THƠ HAY

17. Danh ngôn/ thơ hay

Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ/ Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng

cha

Con dù lớn vẫn là con của mẹ/Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con (Chế Lan Viên)

Trong vũ trụ có 7 kỳ quan nhưng kỳ quan tuyệt phẩm nhất là trái tim người mẹ

Dù vua chúa hay dân cày, kẻ nào tìm thấy sự bình an trong gia đình thì kẻ đó là

người sung sướng nhất

HỎI

Tôi hỏi đất:

- Đất sống với đất như thế nào?

- Chúng tôi tôn cao nhau

Tôi hỏi nước:

- Nước sống với nước như thế nào?

- Chúng tôi làm đầy nhau

Tôi hỏi cỏ:

- Cỏ sống với cỏ như thế nào?

-Chúng tôi đan vào nhau

Làm nên những chân trời

Tôi hỏi người:

- Người sống với người như thế nào?

(Hữu Thỉnh)

Nếu không yêu thương chính mình, bạn không thể yêu thương người khác. Nếu

bạn không có từ bi đối với mình, bạn không thể phát triển lòng từ bi đối với

người khác

Con ong được ca tụng vì nó làm việc không phải cho chính mình nhưng cho tất

cả (Saint J.Chrysistome)

Đời người chỉ sống có một lần, hãy sống sao cho khỏi xót xa ân hận vì những

năm tháng đã sống hoài sống phí (Nikolai A.Ostrovsky)

Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình? (Tố Hữu)

Lễ vật lớn nhất đời người là khoan dung (14 điều dạy của Phật)

Tội lỗi lớn nhất đời người là bất hiếu (14 điều dạy của Phật)

Có gì đẹp trên đời hơn thế/ Người với người sống để yêu nhau? (Tố Hữu)

Chúng ta tạo nên cuộc sống từ những điều nhận được, nhưng chúng ta thực sự

làm nên cuộc đời chính từ điều mà chúng ta cho đi.(Wiston Churchill)

Khi ta tặng bạn hoa hồng, tay ta còn vương mãi mùi hương (Ngạn ngữ Bungari)

Con người được tạo hoá ban cho hai cái túi, một cái túi đựng trước ngực và một

cái túi ở sau lưng. Túi ở trước ngực chứa đựng toàn những điều xấu xa, hạn chết

của người khác, còn túi ở sau lưng lại đựng khuyết điểm của chính bản thân

mình. Vì thế mà con người thường chỉ biết cao ngạo nhìn xuống mà chỉ trích và

phán xét lỗi lầm của người khác trong khi cố giấu đi những sai phạm của chính

mình.

“Chao ôi! Ðối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì

ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi… Toàn những cớ để cho

ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao

giờ ta thương…” (Nam Cao)

Con người ta chỉ xấu xa trước đôi mắt ráo hoảnh của phường ích kỷ, và nước

mắt là miếng kính biến hình vũ trụ. (Nam Cao)

Thế giới đã phải chịu những tổn thất rất lớn, không phải vì sự tàn ác của những

kẻ xấu xa mà vì sự im lặng của những người tốt.(Napoleon) -> phải biết đấu

tranh chống lại cái xấu cái ác, lên tiếng bảo vệ lẽ phải, tình thương, sự công

bằng, phê phán biểu hiện vô cảm...

Kẻ mạnh không phải là kẻ giẫm lên vai kẻ khác để thỏa mãn lòng ích kỉ. Kẻ

mạnh là kẻ gíup đỡ người khác trên đôi vai mình. (Nam Cao)

IV. Sáng tạo, tự tin, tự chủ, lạc quan, có thái độ sống tích cực