CON NGƯỜI TA SỐNG MÀ KHÔNG THỂ KHÔNG CÓ ƯỚC MƠ. EM CŨNG ĐÃTỪNG MƠ Ư...

2. Con người ta sống mà không thể không có ước mơ. Em cũng đã

từng mơ ước thật nhiều điều. Theo dòng thời gian, những ước mơ đó lớn

dần theo năm tháng và giúp em trưởng thành hơn. Có ước mơ trở thành

hiện thực nhưng cũng có những ước mơ chỉ là kỉ niệm.

Em hãy kể lại những ước mơ đó theo trình tự thời gian.

ĐỀ 8

I. ĐỌC THẦM VÀ LÀM BÀI TẬP:

NÓI LỜI CỔ VŨ

Một cậu bé người Ba Lan muốn học đàn dương cầm, thế nhưng cha

cậu lại bảo mấy ngón tay của cậu múp míp và ngắn quá, không thể nào

chơi đàn hay được. Ông khuyên cậu hãy thử học chơi kèn, thế rồi sau đó

một nhạc công chuyên nghiệp lại nói rằng cậu không có được đôi môi

thích hợp.

Một ngày kia, cậu được gặp gỡ nhạc sĩ dương cầm lừng danh An-

tôn Ru-bin-xtên. Con người nổi tiếng này đã trao cho cậu một lời khích lệ

mà trước đây cậu chưa từng được nghe : “ Này chú bé, chú có thể chơi pi-

a-nô được đấy! Ta nghĩ là chú có thể chơi được…nếu như chú chịu khó

luyện tập 7 tiếng mỗi ngày.”

Ôi chao, đó mới thực sự là nguồn cổ vũ lớn lao mà cậu cần đến.

Ru-bin-xtên vĩ đại đã bảo là cậu có thể chơi đàn được! Cậu sẽ phải bỏ rất

nhiều thời gian để luyện tập nếu muốn chơi đàn, nhưng mà cậu có thể chơi

được! Thậm chí có thể chơi giỏi! An – tôn Ru-bin-xtên đã nói như vậy mà!

Cậu bé về miệt mài tập luyện, cậu bỏ ra nhiều giờ mỗi ngày, và sau

nhiều năm, công lao khó nhọc của cậu đã được tặng thưởng: Gian Pa-đơ –

riêu-xki trở thành một trong những nghệ sĩ dương cầm lừng danh nhất thời

bấy giờ. Một lời động viên đơn giản đã mang đến nội lực làm bừng lên

ngọn lửa đam mê trong lòng một cậu bé, ngọn lửa ấy vẫn cháy sáng mãi

trong nhiều năm trời.

Hãy nhớ rằng những lới động viên mà bạn đang trao gởi hôm nay

đôi khi làm thay đổi được mãi mãi một cuộc đời của người đã đón nhận

nó.

Theo Thu Hà

Khoanh vào chữ cái đặt trước câu trả lời đúng :