DÙ Ở TRONG HOÀN CẢNH NGUY HIỂM NÀO, NẾU CÓ LÒNG CAN ĐẢM VƯỢTLÊN CHÍ...

2. Dù ở trong hoàn cảnh nguy hiểm nào, nếu có lòng can đảm vượt

lên chính mình thì chúng ta sẽ vượt qua tất cả. Em (hoặc một người em

biết) đã từng gặp khó khăn, nguy hiểm nhưng đã bình tĩnh đối đầu với nó

và chiến thắng. Hãy kể lại câu chuyện ấy.

ĐỀ 14

I.ĐỌC THẦM VÀ LÀM BÀI TẬP

ĐÁNH TAM CÚC

Ấy là lúc mọi công việc bề bộn đã xong. Tết đã qua được một ngày.

Bánh chưng, chè kho, cỗ bàn, quần áo, đi chúc Tết,…tất cả đã đau vào đấy

một cách vui vẻ. Bây giờ, dưới ánh đèn phấn ấm cúng, trên chiếc ổ rơm

còn thơm mùi lúa đồng, trong khói nhang thơm ngát,…chị tôi mới bóc cỗ

tam cúc còn mới ra và nói : Nào…

Bao giờ cũng thế, chị ngồi một góc ổ rơm, tôi ngồi ghé bên cạnh để

được lây cái hương thơm từ người chị, tóc chị tỏa ra mùi bồ kết, mùi nước

lá mùi già, mùi xà phòng thơm thoảng từ tấm áo phin nõn trắng tinh chị

chỉ mặc trong ba ngày Tết…và thứ hương gì mà tôi không hiểu nổi, chỉ

biết từ đôi vai tròn của chị, từ cái miệng tươi như hoa…

Con tượng vàng béo múp. Con mã điều hơi giống con dê. Con tốt

đoe đi đất, đầu đội nón dấu, tay cầm giáo. Con pháo cong cong. Con xe có

hình hộp…Con chui sấp, con lật ngửa… Tiếng gọi một, gọi đôi, lúc tứ tử

trình làng…Mỗi lúc được ăn “kết”, chị lại ôm choàng lấy tôi mà cười,

không khí lại càng thêm vui vẻ. Lại có lúc “cả làng” cười phá lên vì tướng

bà bị …té re… làm cho ba gian nhà như mở hội, và hương vị Tết càng

nồng ấm, đúng là vui như Tết, mặc cho ngoài trời tối đen như mực, thỉnh

thoảng vang kí cốp tiếng guốc ai về muộn.

Tiền đánh tam cúc chỉ là mấy que tăm hoặc mấy que diêm, có khi là

mấy cùi cau khô long hạt, vậy mà mọi người say mê lạ.

Càng chơi má chị tôi càng hồng lên. Có lẽ vì hơi ấm của ổ rơm, của

ánh đèn, của khói nhang, của tiếng cười, của mùa xuân, của ánh mắt ainhìn

trộm…làm chị xao xuyến một điều gì…

Tết qua đi. Ổ rơm dẹp lại. Chị cho tôi cỗ bài còn mới. Bon trẻ con

chúng tôi cũng đánh tam cúc, mặc dầu mỗi ngày nó thiếu dần đi một vài

cây, đánh lung tung, gọi lung tung, chẳng biết đứa nào được, đứa nào thua,

vẫn vui dù không thể bằng tết, có chị tôi bên cạnh.

Tôi đã mong biết bao nhiêu lại đến Tết sang năm, chờ chị tôi đến

tối mùng một, giở cỗ bài mới không biết chị mua từ lúc nào, và nói: Nào…

Theo Băng

Sơn

Khoanh vào chữ cái đặt trước câu trả lời đúng: