CHÍNH QUYỀN PHONG KIẾN PHƯƠNG BẮC TIẾN HÀNH CHÍNH SÁCH ĐỒNG HÓA VỀ VĂN...
2. Chính sách bóc lột về kinh tế.
“
Dựa vào quân đội và tổ chức quan lại chính quyền đô hộ ra sức chiếm đất xây dựng cơ sở kinh tế riêng để có thể
duy trì sự thống trị lâu dài trên đất nước ta. Chúng thực
hiện chính sách đồn điền nhằm giữ đất đai mới chiếm được của nhân dân ta. Đại bộ phận dân Việt là nông dân, cày ruộng đất công phải nộp tô thuế, chịu lao dịch. Chính sách
tô thuế đã làm cho “trăm họ xác xơ” dẫn tới người nông dân bị phá sản, đi xiêu tán hay phải bán mình, bán vợ con cho tầng lớp thống trị và bị biến thành nô tỳ.
Một trong những hình thức bóc lột nặng nề đối với nhân dân ta của chính quyền đô hộ là cống nạp. Với hình thức này chúng đã vơ vét, bóc lột nhân dân ta vô hạn độ. Chu
Thặng thứ sử Giao châu đã tâu với vua nhà Hán “ Giáo châu là nơi xa cách, quan lại tập trung tham ô, làm đủ điều gian trá, trưởng sử tha hồ bạo ngược, bóc lột muôn dân.
Ngoài bóc lột bằng chính sách đồn điền, cống phẩm, tô thuế, lao dịch, chính quyền đô hộ còn nắm độc quyền sản xuất và mua bán muối và sắt. Đây là 2 sản phẩm thiết yếu
trong đời sống của nhân dân ta cũng bị lệ thuộc vào chính quyền đô hộ. Với chính sách bóc lột, vơ vét triệt để của bọn phong kiến phương Bắc trong hơn 1000 năm đô hộ,
nhân dân ta đã phải trải qua cuộc sống đói khổ, đầy đau thương, tủi nhục”.