Ê, VANIA! LÊN Ô TÔ ĐI, NHANH LÊN. CHÚ Đ A T I KHO THÓC R I TR V Ă...
1/ Ê, Vania! Lên ô tô đi, nhanh lên. Chú đ a t i kho thóc r i tr v ăn tr a” Nghe ti ng thét g i c aư ớ ồ ở ề ư ế ọ ủ tôi, nó gi t n y mình nh y kh i th m, leo lên b c xe h i nh : “Saoậ ả ả ỏ ề ậ ỏ ỏ chú bi t tên cháu là Vania”? ế Và đôi m t nh m to ra ch câu tr l i. Còn tôi thì b o nó r ng tôi cái gì cũng bi t. […]. Nó bắ ỏ ở ờ ả ờ ả ằ ế ước sang bên ph i xe, tôi m c a đ t nó ng i bên c nh mình và cho xe ch y. Th ng bé ho t bát là th màả ở ử ặ ồ ạ ạ ằ ạ ế b ng nhiên không bi t làm sao l ng thinh, t l , ch c ch c l i li c nhìn tôi, th dài. “B cháu đâuỗ ế ặ ư ự ố ố ạ ế ở ố Vanita?” Tôi h i. Nó r tai: “Ch t m t tr n” “ Th m cháu?” “M b bom trên tàu h a khi haiỏ ỉ ế ở ặ ậ ế ẹ ẹ ị ỏ m con đi tàu” “ Th cháu t i t đâu? ” Cháu không bi t, không nh ” – “ đây cháu không có aiẹ ế ớ ừ ế ớ Ở bà con à?” “ Không ai c ”.ả (S ph n con ngố ậ ười Solokhov)