(3,5Đ). CẢM XÚC VỀ BÁC DỒN NÉN, LẮNG ĐỌNG LẠI Ở KHỔ BA ĐỂ RỒI VỠ...
Câu 3
(3,5đ). Cảm xúc về Bác dồn nén, lắng đọng lại ở khổ ba để rồi vỡ oà trong khổ bốn
khi nhà thơ phải rời xa Bác để trở về quê hương miền Nam. Hãy viết một đoạn văn theo
phép lập luận tổng - phân - hợp khoảng 12 câu phân tích khổ thơ cuối của bài thơ, trong
đoạn văn có sử dụng câu phủ định và phép nối. (Gạch chân và chú thích rõ)
Phần II.
(4,0 điểm)
Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi:
“ -
Hồi chưa vào nghề, những đêm bầu trời đen kịt, nhìn kĩ mới thấy một ngôi sao xa,
cháu cũng nghĩ ngay ngôi sao kia lẻ loi một mình. Bây giờ làm nghề này cháu không
nghĩ như vậy nữa. Vả, khi ta làm việc, ta với công việc là đôi, sao gọi là một mình được?
Huống chi việc của cháu gắn liền với việc của bao anh em, đồng chí dưới kia. Công việc
của cháu gian khổ thế đấy, chứ cất nó đi, cháu buồn đến chết mất. Còn người thì ai mà
chả “thèm” hở bác? Mình sinh ra là gì, mình đẻ ở đâu, mình vì ai mà làm việc? Đấy,
cháu tự nói với cháu thế đấy.”
(Lặng lẽ Sa Pa - Nguyễn Thành Long - SGK Ngữ văn 9 tập 1)